NGỠ NGÀNG

110.
NGỠ NGÀNG
(Thuận Nghịch độc)

Trời thẫm tím đau khiến chạnh lòng
Biệt mù ân nghĩa lỡ chờ mong
Rơi tràn suối khổ thầm chau dạ
Lặng tủi bờ thương úa xót dòng
Rời nguyệt lẻ thơ ngàn nhớ rã
Vỡ tình lưu kiếp vạn sầu đong
Ngơi triền xót lặng thầm chao dội
Khơi bạt tản nguyền lịm buốt đông

Đông buốt lịm nguyền tản bạt khơi
Dội chao thầm lặng xót triền ngơi
Đong sầu vạn kiếp lưu tình vỡ
Rã nhớ ngàn thơ lẻ nguyệt rời
Dòng xót úa thương bờ tủi lặng
Dạ chau thầm khổ suối tràn rơi
Mong chờ lỡ nghĩa ân mù biệt
Lòng chạnh khiến đau tím thẫm trời

HANSY


KHẮC KHOẢI

Trời nghiệt giáng đau xót thệ lòng 
Hỡi tình thơ hiệp buổi gì mong
Rơi chìm nguyện rũ hoang tàn mộng
Vợi loãng thề chao tản bạt dòng
Rời chốn huyễn mơ ngào ngạt lộng
Tới miền hoang ảo ngẩn ngờ đong
Ngơi nào chỗ dạ phành banh trống
Khơi nỗi oán cừu thẫm giá đông 

Đông giá thẫm cừu oán nỗi khơi 
Trống banh phanh dạ chỗ nào ngơi
Đong ngờ ngẩn ảo hoang miền tới
Lộng ngạt ngào mơ huyễn chốn rời 
Dòng bạt tản chao thề loãng vợi
Mộng tàn hoang rũ nguyện chìm rơi
Mong gì buổi hiệp thơ tình hỡi
Lòng thệ xót đau giáng nghiệt trời

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến