VÌ SAO

VÌ SAO 

Tình chớm nồng thì giông bão đùn lên 
Lòng nặng thương đành nói lời chia biệt 
Ta ra đi giữa dặm ngàn sương tuyết 
Vẫn dõi mắt về chốn cũ người xưa. 

Ái khanh ơi, có buồn tủi chiều mưa 
Căn gác lạnh xót đau niềm trống trải
Trở giấc một mình tâm hồn bải hoải 
Có hay rằng hồn quạnh giữa mù xa. 

Sao không kịp nói những lời thiết tha
Sao ngại ngần trao làn môi luyến nhớ
Sao Em gặp Ta cứ hoài bỡ ngỡ
Sao chốn hẹn hò giấu mất vành tìm? 

Chiều không Em mây xám xịt im lìm 
Nghe xao xác nguồn đau về rã nhịp 
Em hỡi em, liệu thời gian có kịp 
Để mộng lòng nối lại khúc yêu thương? 

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến