MỘT DẠ SẮT SON

235.
MỘT DẠ SẮT SON

Nón nghiêng che nửa miệng cười
Tình thương không nửa em thời dâng ai
Bấc lùa gió lạnh thân cây
Choàng tay sưởi ấm tim này xin trao

Phải lòng quân tử mở rào
Em qua mời miếng trầu cau kết tình
Trời đông ló rạng bình minh
Thương yêu cột chặt gắng gìn chữ tâm

Nắng mưa chỗ ướt em nằm
Nhà tranh vách lá sắt cầm chung trinh
Quý nhau là quý cái tình
Chồng ai áo gấm, thương mình em thương

Mặc cho thế thái tình trường
Vững lòng em cứ thẳng đường mà đi
Chung tình mấy dễ ai bì
Vàng son không đổi nghèo thì vẫn yêu !

Hoa Tím

LO CHI NÀ 

Đùa yêu toác miệng khì cười 
Đời vui mấy nẻo nhón lời với ai 
Mộng lòng năm tháng rủi may 
Mà sau cùng vẫn đêm ngày gởi trao.

Cần chi giậu buộc tre rào 
Vành tim chung thủy đâu chao cội tình 
Vẫn là lúng liếng đôi mình 
Trầu xanh cau trắng thệ nguyền trong tâm.

Xây lòng có chỗ em nằm 
Ủ êm gương lược mặn nồng trung trinh 
Ngọt ngào dáng đứng xinh xinh 
Lời yêu đã chín, chuyện tình đậm vương.

Đi qua bao nuộc tình trường 
Mới hay duyên nợ yêu thương là gì 
Thôi đừng cao thấp phân bì 
Chữ thương giữ chín, vẹn mười chữ yêu…

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến