KHẠO KHỜ

KHẠO KHỜ

Mỏi mòn tim ngóng gọi đường yêu
Cho ái trào dâng gởi dáng kiều
Để cứ đêm về nghe hụt thiếu
Và rồi khuya lại thấy mù phiêu
Còn vương hình ấy cười bao kiểu
Vẫn nhuốm hồn đây luyến đủ điều
Mê lậm ru lòng run rẩy xiếu
Nên đời ta bỗng khạo khờ xiêu

Nên đời ta bỗng khạo khờ xiêu
Khi ngộ tình si khổ mọi điều
Dõi ánh sương tàn mơ ảo chiếu
Theo làn gió lạc mộng huyền phiêu
Còn chăng huyễn tưởng ngày đưa kiệu
Hay đã tàn hoang mộng rước kiều
Nơi ấy khuê phòng em có hiểu
Mỏi mòn tim ngóng gọi đường yêu

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến