MÊNH MÔNG

 
MÊNH MÔNG

Bảng lảng cuối trời mây thướt tha
Không gian im ắng buổi sương già
Vương ngang nét ngọc lùa trong lá
Chập chùng kỷ niệm thoáng trời xa.

Róc rách, hiền hòa con suối ca
Dịu dàng bướm trắng lượn vờn hoa
Văng vẳng tiếng chim chùng cảnh lạ
Xuyến xao cô lữ nỗi thương nhà.

Thả hồn mênh mông giữa nồng sa
Chập chờn trong điệu múa bung xòa
Giăng ngang niềm nhớ vàng thơm má
Cúi xuống giữa đời, ai với Ta...

Hoa thơm một cụm ngát hương nhòa
Nâng cánh xuân tình họa khúc xa
Một chút thiếp lòng vào xa lạ
Ngàn năm đọng lại thắm sơn hà..

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến