ĐẾM MƯA RƠI

ĐẾM MƯA RƠI

Chiều mưa lạnh buốt cả tâm hồn
Ta quạnh quẽ giữa bóng sầu tuôn
Tái tê ơi hờn loang cuồn cuộn
Mưa hỡi có đau bởi cạn nguồn?

Ta ngồi đếm hạt mưa rơi rơi
Như nếm yêu thương đã rã rời
Từng khuỷnh nguyền xưa ùa đổ tới
Chát đắng lòng tím giữa chơi vơi

Mưa có níu được gót chân ai
Hay chỉ giăng giăng nỗi nhớ dài
Từng làn xiên góc như thời dại
Của góc tình quá vãng nào phai

Người đi chốn cũ trĩu ngàn mây
Che kín không gian kỷ niệm này
Vẫn chúc hoan lòng khi sang ấy
Tất cả chỉ là một thoáng bay…

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến