THU VỀ GIỮA NHỚ

 
THU VỀ GIỮA NHỚ
[Ngũ độ]
 
Kỷ niệm thu nào lỡ đánh rơi
Từng chăn gối quyện dõi sao trời
Thơm vòi vĩnh nguyệt luồn trong gió
Ngát nỉ non tình lượn giữa khơi
Ngẫu hứng điên cuồng bay bổng dệt
Đài trang nóng rực mải mê dời
Thầm ao ước dạ nồng hương lửa
Cảm xúc bao trùm diễm mộng ơi
Thiên đường cổ tích bạn tình ơi
 
Lại ngỡ hồng duyên khó đổi dời
Thể phách đồng trinh mời mọc nũng
Âm đàn bí ẩn vỗ về khơi
Bồi thơm thảo mộng lần kiêu dáng
Khiến sững sờ tim buổi đẹp trời
Nẻo ái mờ sương chiều tĩnh lặng
Ta thầm tiễn biệt lá vàng rơi
 
HANSY
*
LỖI HẸN THU HÀ NỘI
 
Lỗi hẹn thu về thảm lá rơi
Người xa ngút thẳm tận chân trời
Yêu là khắc khoải trong hoài niệm
Nhớ vọng âm thầm giữa biển khơi
Giọng nói như còn vang mãi toả
Bàn tay vẫn tưởng nắm không dời
Trên đời hỏi có bao lần gặp
Những phút tim hồng nhảy loại ơi
 
Tim hồng thổn thức gọi thầm ơi
Khoảng khắc gần bên đã lại dời
Mỗi bước người đi còn kỷ niệm
Trăm đường nước tụ vẫn trùng khơi
Là duyên sẽ gặp dù muôn nẻo
Phải phận thì trao dẫu cuối trời
Sắc đổi thay mùa chân lỗi nhịp
Thu vàng lá nhỏ nhẹ nhàng rơi
 
Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến