KHÚC CHIỀU GIÃ BIỆT

 
KHÚC CHIỀU GIÃ BIỆT
[Ngũ độ]
 
Kỷ niệm hôm nào chỗ bến sông
Người xưa buổi ấy dệt mơ chồng
Say tằng tịu quyến lời buông thả
Đắm mải mê vờn giữa đợi trông
Cảnh mộng yêu kiều ngây ngất sũng
Đài trang diễm lệ sởn sơ hồng
Rồi giông bão đến tình ly biệt
Lỡ hẹn cau trầu hỏi tiếc không
 
Bây giờ quá vãng liệu còn không
Chắc hẳn vần thơ đã nhạt hồng
Ngõ cụt to đùng gai góc cản
Khung trời ủ dột thẫn thờ trông
Hờn dan díu cũ đành quên cội
Rã hẹn hò xưa để lấy chồng
Góc biển ơi người xin giã biệt
Tâm tình gởi lại nắng ngoài sông
 
HANSY
*
LỠ CHUYẾN ĐÒ TÌNH
 
Bao mùa ủ dột trước bờ sông
Chợt hiểu tàn dư vẫn chất chồng
Kỷ niệm thêu thùa in nỗi nhớ
Tâm hồn thấp thỏm dệt điều trông
Hình dung dạn dĩ ngày ân thỏa
Thiết nghĩ mười mươi cảnh rượu hồng
Lỡ bước nên đời ôm tủi nhục
Ôi tình vỗ cánh mộng bằng không
 
Ôi tình vỗ cánh mộng bằng không
Gặp để làm chi hỡi má hồng
Lữ khách âm thầm qua điểm hẹn
Con đò lặng lẽ chở niềm trông
Trầm ngâm bởi lụy lời ong bướm
Ảo não vì mơ tiếng vợ chồng
Cúi mặt ngăn sầu khi mãn buổi
Vê tà áo mỏng cạnh triền sông.
 
Độc Cô Khách.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến