NGOÁI TƯỞNG XƯA NÀO

 
NGOÁI TƯỞNG XƯA NÀO
[Ngũ độ]
 
Thuở ấy ân tình sũng rạng đông
Vườn yêu giống thể nụ môi hồng
Ngây mùi mẫn tựa chim đờ bướm
Đẹp sởn sơ tày lúa trĩu bông
Mỗi lúc hàn huyên chiều chuộng phỉ
Từng đêm ngưỡng vọng khát khao phồng
Rồi ai biết được khi nào bão
Diễm cảnh thiên đường liệu nhớ không
 
Ơi người kỷ niệm có còn không
Của dạo vườn yêu trỗi khát phồng
Vũ khúc đoàn viên bàng bạc cảnh
Thiên đường quyến rũ nuột nà bông
Dìu bay bổng phượng hồn đan mướt
Nịnh vỗ về ai má ửng hồng
Vẫn ước mê cuồng hương lửa đượm
Như tình diễm lệ buổi hừng đông
 
HANSY
*
ƯỚC NGUYỆN MÙA ĐÔNG
 
Sương lành lạnh tỏa phố vào đông
Cảnh vật đìu hiu chẳng dáng hồng
Quạnh quẽ kia vườn đâu phủ trái
Tiêu điều nọ sảnh hết tràn bông
Vừa lên núi hẹn ôm đờ đẫn
Phải xuống hồ mơ giữ phập phồng
Hỏi đến khi nào xuân rỡ rạng
Cho mình gặp gỡ hết tình không...
 
Cho mình gặp gỡ hết tình không
Để thấy niềm yêu rộn rã phồng
Gió cõi thanh bình tơ tưởng nụ
Mây miền hạnh phúc vỗ về bông
Hồn phơi phới trải hương bừng ngát
Nghĩa mặn mà đơm sắc phả hồng
Lặng lẽ đêm buồn nghe tiếng thở
Sương lành lạnh tỏa phố vào đông...
 
Hai Dang

Nhận xét

Bài đăng phổ biến