TIM HOÀI VƯỚNG BẬN

 
TIM HOÀI VƯỚNG BẬN
[Ngũ độ]
 
Hình như nuộc ái đã nghiêng chiều
Bởi thế nên tình chợt lãng phiêu
Ngút quãng muôn trùng chan kỷ niệm
Chuyền tim vạn kiếp dõi mơ kiều
Hoài ngơ ngẩn dạ trong triền gió
Dệt thảo thơm lòng giữa tiếng tiêu
Nếu hiểu đường duyên là huyễn mộng
Thì không vướng bận khổ đau nhiều
 
Vướng những lầm mê tủi hận nhiều
Nên rồi chuốc đẫm giọt sầu tiêu
Lòng tan nát hỡi buồn teo dạ
Nẻo lỡ làng ơi đắng mộng kiều
Gọi kẻ chung thề cho trỗi ngát
Mơ người hợp ước để bồng phiêu
Vì đâu ái cảm đành rơi rụng
Khiến rẻo hồng xưa rã chuộng chiều
 
HANSY
*
HUYỀN VY
 
Nắng đổ vào mây tuyệt diễm chiều
Mơ màng khẽ nhẹ tiếng đàn phiêu
Diều căng phả lộng lay hồn bướm
Khói lả vờn ru vẽ mộng kiều
Thấp thoảng trăng về bên rặng liễu
Êm đềm nhạc chảy giữa làn tiêu
Tình tang diệu bổng cùng sông nước
Đã thế nguời ơi vọng chẳng nhiều
 
Thì thôi vọng hỡi chẳng nên nhiều
Ắt hẳn vui hoài mãi nguyệt tiêu
Bữa nắng tìm hoa vầy hạc uyển
Ngày mưa lướt mạng giỡn tiên kiều
Màu mây rạng rỡ thùa tranh lộng
Cảnh trí êm đềm gõ nhạc phiêu
Xoã bỏ từ tâm vào niệm ý
Huyền vy lộng lẫy cả hoang chiều
 
Phượng Quỳnh

Nhận xét

Bài đăng phổ biến