THIÊN ĐƯỜNG HOA MỘNG

 
 
THIÊN ĐƯỜNG HOA MỘNG
[Bát điệp-Ngũ độ]
 
Cau trầu MỘNG ước ẵm kiều nương
Sũng MỘNG cầu duyên tẩm má hường
MỘNG lững lờ trăng ngời cổ tích
Tim giòn giã MỘNG khướt quỳnh tương
Ngây hồn cõi MỘNG lần khân bướm
Diễm MỘNG thần tiên phảng phất đường
Mãn kiếp tình thơ choàng cảnh MỘNG
Đêm ngày vẫn MỘNG ấy hoài thương
 
MỘNG cảm trang đài đẫm luyến thương
Bồng lai ảo MỘNG giữa thiên đường
Khuya đờ đẫn MỘNG ngây vàng đá
MỘNG lả lơi quỳnh sũng khúc tương
Huyễn MỘNG say đào tơ tưởng khoái
Cuồng môi dỗ MỘNG khát khao hường
Trăng lầu cổ tích đầy hoa MỘNG
Hảo MỘNG xuân tình hỡi ái nương
 
HANSY
*
TA
 
Ta chọn quê nghèo để náu nương
Ta xây lối mộng trải hoa hường
Ta luôn nhớ bữa nơi lầu phượng
Ta lại mơ thuyền đậu bến tương
Ta buổi xa lìa duyên chệch hướng
Ta nay cách biệt nghĩa sai đường
Ta gom góp đủ ngàn ngân lượng
Ta khiến cho người phải tiếc thương
 
Ta dùng luyến ái cảm lòng thương
Ta quyết tìm ra những chặng đường
Ta gửi thân tình trao vạn hướng
Ta nhào hữu hảo quyện dòng tương
Ta bao khắc lẻ trông chờ Phượng
Ta tỷ giờ côi ngóng đợi Hường
Ta dỗ tim mình thôi ảo tưởng
Ta đành chấm dứt cảnh nhờ nương
 
Dung Nguyên

Nhận xét

Bài đăng phổ biến