TÌNH KHÚC DIỄM XƯA

 

TÌNH KHÚC DIỄM XƯA

MƯA nhớ về ai trút giận hờn
VẪN đường phố cũ thuở nồng son
MƯA nhòa nhoạt chảy trên mi mắt
BAY giữa miền không lá mỏi mòn
TRÊN núi xanh xao lời hát Khánh
TỪNG mây lơ lửng nhạc tình Sơn
THÁP rêu in dấu thời gian phủ
CỔ kính dường như diễm lệ còn
 
DÀI lâu kỷ niệm biết chăng còn
TAY Diễm muôn đời mộng níu Sơn
EM giữa ba đào luôn thấu cảm
MẤY phen bão tố chẳng phai mòn
THUỞ đành hụt hẫng khâu tình ái
MẮT dõi xa vời những dấu son
XANH mét linh hồn khi đổ sụm
XAO tim ủ dột đẫm mi hờn
 
MINH HIEN+HANSY

NGHE vọng từ đâu tiếng biển hờn
LÁ sầu héo úa cả mầu son
THU qua để lại khung trời nhớ
MƯA hắt làm cho vạt ái mòn
REO phím cầm ca nơi đỉnh nguyệt
MÒN chân gác trọ ở đầu sơn
GÓT hồng phiêu lãng về vô định
NHỎ nhẹ lời thơ hỏi có còn... ?
 
ĐƯỜNG xưa nhớ mãi hội tung còn
DÀI mộng nghiêng chiều dõi tiếng Sơn
HUN mỹ nhân nồng phê cảm xúc
HÚT trăng mật diễm khó hao mòn
CHO vàng đá giữa ngời loan phượng
MẮT đượm xuân tình điểm phấn son
THÊM khúc bồng lai vào thượng uyển
SÂU ong bướm lượn khỏi môi hờn

MINH HIEN+HANSY

MƯA thánh thót rơi chạm phím hờn
VẪN tràn dấu mộng buổi vàng son
HAY lòng quặn nhớ màu thu ấy
MƯA gió buồn ru bản nhạc mòn
TRÊN vở loang dài câu diễm thánh
HÀNG chiều vọng thẳm khúc hoài Sơn
LÁ bay xao xác khung trời vỡ
NHỎ lệ mi ngây giấc nguyện còn
 
BUỔI mơ quá vãng liệu đang còn
CHIỀU nọ âm thầm dõi dáng Sơn
NGỒI đó chờ mong càng trĩu chạnh
NGÓNG ai lẩn khuất cũng lâu mòn
NHỮNG hoài niệm sẩm hoà sương khói
CHUYẾN lãng du hồng khảm vệt son
MƯA khiến trầm luân đời rạn vỡ
QUA bao ngõ cụt khó phai hờn

PHƯỢNG QUỲNH+HANSY

TRÊN cánh chiều hoang thắp giọt hờn
BƯỚC nào phai nhạt quảng đàn son
CHÂN choàng xứ viễn tung thề mỏi
EM lại vườn xưa đốt niệm mòn
ÂM khúc tình chan lời tuế nguyệt
THẦM đời hương lửa nỗi tuyền sơn
LÁ rơi rơi mãi vào xa vắng
ĐỔ thẳm tràn mây lệ nắng còn
 
CHỢT lâm bão rớt kể chi còn
HỒN quặn khi lòng biệt dấu Sơn
XANH bỗng sầu đau vùng số phận
BUỐT hương kỷ niệm ngát không mòn
CHO gần gũi mộng ươm vàng đá
MÌNH nguyện muôn đời giữ sắt son
XÓT nghĩa tình xưa giờ đổ sụm
XA nhau tẻ lạnh khó tan hờn

PHƯỢNG QUỲNH+HANSY
******************************
TRỊNH CÔNG SƠN
[28 tháng 2 năm 1939 – 01 tháng 4 năm 2001]
Ông được coi như một trong những nhạc sĩ lớn nhất của âm nhạc đại chúng Tân nhạc Việt Nam với nhiều tác phẩm rất phổ biến.
Hiện nay chưa có thống kê về số tác phẩm để lại của ông [ước đoán con số không dưới 600 ca khúc], phần lớn là tình ca. Tuy nhiên số ca khúc của ông được biết đến rộng rãi là 236 ca khúc [cả lời và nhạc].
Nhạc của Trịnh Công Sơn được nhiều ca sĩ thể hiện, nhưng thành công hơn cả là Khánh Ly. Ngoài ra, ông còn được xem là một nhà thơ, một họa sĩ không chuyên.
Ông được đặt tên đường ở Thành phố Huế và Thủ đô Hà Nội

Nhận xét

Bài đăng phổ biến