HẠ TRẮNG PHƯƠNG TRỜI
970
HẠ TRẮNG PHƯƠNG TRỜI
Giờ còn không trong ký ức người thương
Mình xa nhau cách trở biết bao đường
Chung nỗi nhớ một màu hoa phượng thắm.
Góc sân trường còn có dáng Em mong
Ta ngồi đây nghe niềm nhớ chan lòng
Phượng ngày đó chỉ còn trong kỷ niệm...
Má ửng hồng, môi chín ngát chùng lơi
Mình bên nhau chung bước, rộn tim cuời
Phượng thắm cả lòng mơ đang rực sáng.
Ta một mình dõi mắt cánh phượng bay
Em bây giờ lạc bước giữa trời mây
Ta nuối tiếc mùa hoa ngày cũ ấy...
Nhận xét
Đăng nhận xét