CHỐN XƯA VỀ LẠI
887
CHỐN XƯA VỀ LẠI
Chợt bồi hồi vang vọng nỗi niềm riêng
Tần ngần mãi trước vôi trắng cổng trường
Mùa học cũ như cuốn phim chầm chậm…
Rả rích trong hồn, xao xác vành tim
Đời đẩy ta đi như những cánh chim
Có đôi khi tưởng như mình đã lạc…
Dáng ai kia như thấp thoáng đâu đây
Mùa trăng nào hai đứa tay trong tay
Giờ đơn lẻ, tay ta dường tội nghiệp…
Thuở trong nhau môi mắt ánh lửa hồng
Kỷ niệm ùa về, đánh thức ngóng trông
Bỗng chợt tĩnh – còn đâu – còn đâu nữa…
Nhận xét
Đăng nhận xét