BỪNG NỞ TÌNH THƠ
902
BỪNG NỞ TÌNH THƠ
Tỏa lan hồn Ta ấm nồng mơ dệt
Dù đông đến, đâu nào nghe dạ rét
Phải chăng nhờ hơi ấm của người chêm.
Để hai đứa tao phùng trong cõi mộng
Em sáng rỡ giữa vô vàn võng lọng
Hắt vào Ta chút nắng của tình thơ.
Hoài bền vững như núi đôi liền dải
Như trăng sao muôn đời luôn tồn tại
Như dáng tùng ủ ấp bóng thiền quyên.
Bừng cháy trong nhau, bừng soi mơ ước
Hãy tin nhé, nắng vàng là có thực
Ấm tâm hồn, diệu thắm tựa mật em.
Nhận xét
Đăng nhận xét