THƯƠNG HOÀI QUÁ VÃNG

 
THƯƠNG HOÀI QUÁ VÃNG
[Ngũ độ]
 
Kỷ niệm chiều nao mướt vỗ về
Đôi mình ấp ủ giữa làng quê
Lòng ngây ngất trỗi bừng yêu dệt
Ngãi mặn mà trao tẩm hứa thề
Ngọt xớt câu tình bay bổng vẫy
Thơm lừng tiếng cảm dập dềnh mê
Nhiều khi cợt nhã mờ ranh giới
Nhủ giọng rằng thương giữ lấy lề
.
Trầu cau hẹn ước mãi thơm lề
Dẫu cuộc vui vầy thỏa đắm mê
Vũ khúc thiên đường tơ tưởng mộng
Vầng trăng kỷ niệm luyến lưu thề
Nồng da diết nguyện cài hương bưởi
Diễm sắt son chờ dệt cảnh quê
Quá vãng xuyên lòng rung cảm dậy
Ngàn thương chỉ muốn được băng về
 
HANSY
*
MỘT THOÁNG TÌNH XƯA
[Ngũ độ]
 
Mùa thu lỗi hẹn chẳng quay về
Vẫn ngóng trông hoài bạn ở quê
Mỗi buổi mong chờ hai đứa gặp
Ngàn năm giữ lấy một câu thề
Mưa phùn chả ngại vì mơ đắm
Gió lạnh đâu màng vẫn ủ mê
Những phút vui vầy bao kỷ niệm
Người dưng mãi chỉ đứng bên lề
.
Người dưng dẫu chỉ bước bên lề
Chén rượu ân tình vẫn tỉnh mê
Ngất ngưởng phiên đời đau lệ vỡ
Phù du cõi ái nghẹn môi thề
Không còn lãng mạn đường xinh phố
Đã hết yên bình cảnh đẹp quê
Hãy để thời gian mờ nhạt dấu
Mùa thu lỗi hẹn chẳng quay về
 
Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến