THƠ TÌNH GỞI MỘNG
THƠ TÌNH GỞI MỘNG
[Thuận nghịch độc]
Dậy thương nồng cũ rét phai mờ
Gần tim dỗ lộng chuyền trao gởi
Thảo ý dâng bừng trỗi mộng mơ
Ân nghĩa thắm tình thêm mượt láng
Nợ duyên bền nẻo tránh ngây khờ
Vần gieo kíp tỏa hồn chan chứa
Thân xác lịm bồng đượm ngẩn ngơ
Chứa chan hồn tỏa kíp gieo vần
Khờ ngây tránh nẻo bền duyên nợ
Láng mượt thêm tình thắm nghĩa ân
Mơ mộng trỗi bừng dâng ý thảo
Gởi trao chuyền lộng dỗ tim gần
Mờ phai rét cũ nồng thương dậy
Thơ thẩn dạ lòng dệt ái nhân
*
MỘNG TÌNH NHÂN
Hẹn lúc trời thanh buổi xế mờ
Gần lại nhớ say nồng cảnh ước
Sát kề thương đắm lịm niềm mơ
Ân chờ những buổi mong thờ thẫn
Ái đợi từng hôm ngóng dại khờ
Vần dệt gió trăng lời quyện sóng
Thân cùng nguyện đã chẳng làm ngơ
Sóng quyện lời trăng gió dệt vần
Khờ dại ngóng hôm từng đợi ái
Thẫn thờ mong buổi những chờ ân
Mơ niềm lịm đắm thương kề sát
Ước cảnh nồng say nhớ lại gần
Mờ xế buổi thanh trời lúc hẹn
Thơ dòng kết mộng gửi tình nhân.
Nhận xét
Đăng nhận xét