SỢI NẮNG NGHIÊNG CHIỀU

SỢI NẮNG NGHIÊNG CHIỀU
[Ngũ độ]
 
Rẻo nắng nghiêng chiều đậu diễm tranh
Mà nghe cảm giác thật an lành
Kìa bay bổng nhạc ngời tim biếc
Nọ khát khao lòng sũng nẻo xanh
Cõi mộng say giòn tơ tưởng bén
Làn mơ trỗi đậm nỉ non dành
Trầm hương cổ tích về thơm lộng
Sáo nũng mê hồn thoảng lượn quanh
 
Sáo nũng mê hồn thoảng lượn quanh
Rừng thương vịnh nhớ vẫn luôn dành
La đà nhược thủy nồng thơm khướt
Phảng phất tiên bồng đượm huyễn xanh
Vũ khúc xuân tình ngân tuyệt hảo
Vần thơ hạnh phúc tỏa trong lành
Màn sương quá vãng chìm hư ảo
Rẻo nắng nghiêng chiều đậu diễm tranh
 
HANSY
*
TRANH CHIỀU CẢM SẮC
 
Hơi chiều nhấc núi thả vào tranh
Rót tặng hoa thơm chút mật lành
Vội quá, bên sườn rơi nắng đỏ
Xa dần phía đỉnh thắt mây xanh
Tùng in một cội tầng che chắn
Hạc luyến đôi con mộng dỗ dành
Bóng đậu vai thuyền, ô! nhẹ bẫng
Mơ hồ tiếng thở ngước tìm quanh
 
Mơ hồ tiếng thở ngước tìm quanh
Vẳng giữa thinh không hạc dỗ dành
Quấn quýt bên tùng in nước biếc
Bồng bềnh với thác quyện mây xanh
Thuyền ai bóng chiếc tìm ai thuận
Nắng mật đan hoa rót mật lành
Gửi sắc hương nồng, ô! khoái cảm
Hơi chiều nhấc núi thả vào tranh...
 
Nguyễn Quốc Bình- Phạm Hồng Thái.
 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến