THẦY ƠI
THẦY ƠI
Con về lại trường
xưa
Tìm thầy
Trên bục giảng, tóc
xanh nhòa như mây trắng
Giọng giảng bài giờ
đâu còn sang sảng
Mắt cay xè
Con thầm gọi:
Thầy ơi!
Quá vãng như cuốn
phim chầm chậm tìm về
Nào bạn, nào bè,
nào những giờ thầy lên lớp
Tháng năm bão
giông, chúng con đứa còn đứa mất
Nhưng lòng nhớ hoài
Lớp cũ
Thầy xưa.
Con lặng người giữa
căn phòng học năm nào
Nghe xôn xao ùa về
biết bao kỷ niệm
Bóng phượng sân trường
có còn lưu luyến
Một thuở ngu ngơ để
ngỏ trái tim lòng
Một thuở dại khờ
nhưng biết mấy hồn nhiên
Đùa vui cùng bạn
bè, sách vở…
Lắng tai nghe bài
giảng của thầy…
…………
Con nhòe mắt chập
chờn trong thảng thốt:
Thầy ơi!
Rồi thời gian
E rồi cũng sẽ dần lấp
chìm tất cả
Thầy và con có thể
không còn gặp lại
Nhưng những lời thầy
dạy
Hôm nào vang sang sảng
Giữa phấn trắng bảng
đen
Cứ dội trong lòng
Để suốt đời chúng
con mãi nhớ
Thuở học trò áo trắng
được thầy thương…
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét