BIỆT

BIỆT


Đêm trăng lạnh như dường nghe thẳm vắng 
Gọi nhớ thương nằng nặng cuộc tình xa 
Những dòng thơ thuở ấy mượt la đà
Như mơ ước bao la trời quá vãng.  

Đã bao mùa qua đi dường quên lãng
Nhớ thương ơi, vẫn choán cả tâm hồn 
Để lòng này lắm lúc hẫng bôn chôn 
Chao đảo trí, chùng nôn nao kỷ niệm. 

Cứ nhầm tưởng tình xưa đà khâm liệm
Có ngờ đâu vẫn chiếm giữ tim này
Hương ái ơi, sao hoài mãi vờn bay
Bao phủ lắm đắng cay thời trắc trở. 

Tình đã tắt, thề xưa trăng tàn vỡ 
Nuối tiếc gì cho lỡ dở đường mai
Thôi hết rồi, lộng gió tóc mây cài 

Xin giã biệt những mùa lai láng mộng… 

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến