TÀN THU

TÀN THU

Thu phai một tấm lộng u buồn 
Ngơ ngác lá cành giữa héo tuôn
Nắng cuối níu đời loang nẻo vắng 
Chiều ơi, vang vọng chút tê hồn.

Người đi góc nhớ mãi hoài vương 
Chia nửa vầng trăng kẻ dặm trường 
Thu hỡi, biết bao giờ trở lại
Để lòng gieo hạt một mùa thương

Dõi mắt cuối trời kỷ niệm xa 
Trời thu lặng ngắt úa mùa qua 
Vẫn mãi chập chùng sương mộng ấy 
Biết đên khi nào rộn rã Ta.


Ngủ nhé thu tàn của hoải hoang
Mùa đông ngấp nghé lạnh ôm choàng

Ta sẽ chôn vùi trong chiếc kén
Nghe niểm quạnh quẽ cứa từng khoang...

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến