MỘNG MỊ

MỘNG MỊ
(Giao cổ)

Mộng mị trùm bao giữa nguyệt hà
Ơi tình ngan ngát cõi mù xa
Buồn chăn gối chập chùng cơn huyễn
Lặng lẽ giấc uyên vọng tiếng gà
Vẫn muốn thêm dài câu ước phụng
Mà nào có được khúc đàn hoa
Vàng trăng ơi hỡi vàng trăng nguyện
Rải xuống lòng mê khuỷnh ấm hòa

Khoảnh ấm trần gian đượm ái hòa
Cho nguyền thôi tủi buổi tình xa
Mà sao ngúng nguẩy nhiều như thế
Lại nữa tèm lem lắm vậy cà
Ngơ ngáo bên đời say tửu lượng
Bơ phờ giữa thế ngọng lời ca
Và mây với gió về đâu nhỉ
Trống trải mùa thương tủi xót òa

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến