NHỚ

NHỚ 

Tự nhiên thấy nhớ quá trời
Nhớ ai? Ai biết! Nhưng chơi vơi nè.

Từ dạo đó si mê bừng dậy
Ngạt ngào hương mật ngậy niềm yêu
Bỗng ra thơ thẩn sớm chiều
Hồn lâng lâng mộng, khiến liêu phiêu đời.

Tâm hồn sao chợt đổi dời
Ngẩn ngơ mà lại thấy phơi phới lòng
Thế rồi tim dậy ước mong
Tự dưng thơ thẩn viết ròng rã đêm…

Lạy trời, cho vướng tình Em...

HANSY 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến