Những lần sáp nhập tỉnh, thành ở Việt Nam
Theo số liệu tổng hợp của Bộ Nội vụ được công bố cách đây vài năm, sau
khi thống nhất đất nước (tháng 4-1975), Việt Nam có 72 đơn vị hành chính cấp tỉnh,
trong đó miền Bắc có 25 đơn vị và miền Nam có 47 đơn vị.
Đến tháng 12-1975, Quốc hội khóa V đã ra nghị quyết bãi bỏ cấp khu, giải
thể khu tự trị, hợp nhất đơn vị hành chính, sáp nhập hàng loạt tỉnh phía Bắc và
Bắc Trung Bộ.
Đầu năm 1976, việc sáp nhập tiếp tục được thực hiện trên diện rộng trải
dài từ Bắc Trung Bộ đến các tỉnh Tây Nam Bộ và các tỉnh Tây Nguyên. Tính đến
năm 1976, cả nước chỉ còn 38 đơn vị hành chính cấp tỉnh.
Vào năm 1978, Quốc hội phê chuẩn mở rộng địa giới Hà Nội, sáp nhập thêm 5
huyện. Tách tỉnh Cao Lạng thành hai tỉnh Cao Bằng và Lạng Sơn. Khi đó, cả nước
có 39 tỉnh thành.
Năm 1979 thành lập đặc khu Vũng Tàu - Côn Đảo, tương đương cấp tỉnh và cả
nước tăng lên thành 40 đơn vị hành chính.
Năm 1989, tỉnh Bình Trị Thiên được tách ra làm 3 tỉnh Quảng Bình, Quảng
Trị và Thừa Thiên - Huế; tỉnh Nghĩa Bình được tách ra thành Quảng Ngãi và Bình
Định; tỉnh Phú Khánh được tách ra thành tỉnh Phú Yên và Khánh Hòa.
Lúc này, cả nước có 44 tỉnh thành; trong đó có 40 tỉnh, 3 thành phố và đặc
khu Vũng Tàu - Côn Đảo.
Tới năm 1991, hàng loạt tỉnh nhập lại trước đây tiếp tục tách ra như tỉnh
Hà Sơn Bình tách ra thành tỉnh Hà Tây và tỉnh Hòa Bình.
Tỉnh Hà Nam Ninh tách ra thành tỉnh Nam Hà và tỉnh Ninh Bình; tỉnh Nghệ
Tĩnh tách ra thành tỉnh Nghệ An và tỉnh Hà Tĩnh.
Tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu được thành lập trên cơ sở 3 huyện tách từ tỉnh Đồng
Nai hợp nhất với đặc khu Vũng Tàu Côn Đảo (giải thể đặc khu). Đến lúc này, cả
nước có 53 tỉnh thành.
Năm 1997, cả nước tăng lên 61 tỉnh thành khi một số tỉnh tiếp tục chia
tách.
Cụ thể, tỉnh Bắc Thái tách thành tỉnh Bắc Kạn và tỉnh Thái Nguyên.
Tỉnh Hà Bắc tách thành tỉnh Bắc Giang và tỉnh Bắc Ninh.
Tỉnh Nam Hà tách thành tỉnh Hà Nam và tỉnh Nam Định; tỉnh Hải Hưng tách
thành tỉnh Hải Dương và tỉnh Hưng Yên.
Năm 2004, nước ta tách thêm 3 tỉnh, nâng số đơn vị hành chính cấp tỉnh
lên đến 64: Tỉnh Đắk Lắk tách thành tỉnh Đắk Nông và tỉnh Đắk Lắk; tỉnh Cần Thơ
tách thành tỉnh Hậu Giang và thành phố Cần Thơ; tỉnh Lai Châu tách ra thành tỉnh
Lai Châu và tỉnh Điện Biên.
Đến giữa năm 2008, Quốc hội đã biểu quyết thông qua nghị quyết sáp nhập tỉnh
Hà Tây, 4 xã của tỉnh Hòa Bình và huyện Mê Linh (tỉnh Vĩnh Phúc) về TP Hà Nội.
Tiêu chuẩn về đơn vị cấp tỉnh
Từ năm 2008 đến nay, Việt Nam có 63 tỉnh, thành gồm 57 tỉnh và 6 thành phố
trực thuộc trung ương gồm Hà Nội, TP.HCM, Đà Nẵng, Cần Thơ, Hải Phòng, TP Huế.
Tính đến hết năm 2024, theo báo cáo của Bộ Nội vụ, sau sắp xếp, số lượng
đơn vị cấp huyện trong cả nước từ 705 đơn vị giảm xuống còn 696 đơn vị (giảm 9
đơn vị).
Số lượng đơn vị hành chính cấp xã trong cả nước từ 10.598 đơn vị giảm xuống
còn 10.035 đơn vị (giảm 563 đơn vị).
Theo nghị quyết 1211/2016 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội, tiêu chuẩn của
đơn vị cấp tỉnh là quy mô dân số, diện tích tự nhiên và số đơn vị hành chính cấp
huyện trực thuộc.
Tỉnh miền núi, vùng cao từ 900.000 người trở lên, diện tích từ 8.000km2
trở lên; tỉnh các vùng, miền khác từ 1,4 triệu người trở lên, diện tích từ
5.000km2 trở lên.
Số đơn vị hành chính cấp huyện trực thuộc có từ 9 đơn vị trở lên, trong
đó có ít nhất là 1 thành phố hoặc 1 thị xã.
Năm 2019, Tổng cục Thống kê (Bộ Kế hoạch và Đầu tư) khi đó công bố kết quả
tổng điều tra cho thấy 10 tỉnh, thành phố có dân số ít nhất là: Bắc Kạn, Lai
Châu, Cao Bằng, Kon Tum, Ninh Thuận, Điện Biên, Đắk Nông, Quảng Trị, Lào Cai, Hậu
Giang. Trong số 10 tỉnh này, dân số chỉ dao động từ 314.000 - 733.000 người.
Về diện tích tự nhiên, 10 tỉnh thành có diện tích nhỏ nhất cả nước là Bắc
Ninh, Hà Nam, Hưng Yên, Vĩnh Phúc, Đà Nẵng, Ninh Bình, Cần Thơ, Vĩnh Long, Hải
Phòng, Thái Bình.
Nhận xét
Đăng nhận xét