GIÓ MƯA XỨ NGƯỜI
389
GIÓ MƯA XỨ NGƯỜI
Chiều mưa em có dõi mong ngóng nào
Có còn thương một thời nao
Mà tim hai đứa đã xao xuyến cùng?
Bỏ sau lưng lại những nung nấu luồn
Trăng khuya tẻ bóng lặng nguồn
Vọt vàng nỗi nhớ, dậy buồn bã tim.
Thơ Trương Chi bỗng vụt im ắng lòng
Khối tình son sắt hỏng không
Gối chăn mặn đắng giữa mông quạnh đời.
Lênh đênh ảo ảnh khiến trôi giạt hình
Hết rồi hạnh ngộ bình minh
Thôi từ giã nhé chút tình cảm xưa...
Nhận xét
Đăng nhận xét