TÌNH VÔI BẠC TRẮNG
391
TÌNH VÔI BẠC TRẮNG
Xót xa nhiều thêm khổ đắng tình yêu
Ta quạnh hiu giữa buổi tím hoang chiều
Nghe niềm nhớ liêu xiêu ngàn tiếng gọi...
Dấu yêu xưa soi rọi đến muôn trùng
Cho một lần đủ mãn kiếp nguyền chung
Đường quá vãng lăn chùng lên khói trắng.
Tơ trời rơi đứt đoạn chữ trùng hoan
Ta xa nhau lạc lõng đến vô vàn
Sao thương thế mà trời chia dôi ngả?
Ta đêm về buốt dạ những lằn đau
Thương nhớ ơi, tất cả đã tan nhàu
Xin quá vãng vùi sâu vào đáy mộ...
Nhận xét
Đăng nhận xét