TRĂNG THỀ ĐÃ RỤNG
TRĂNG THỀ ĐÃ RỤNG
[Ngũ độ]
Vườn yêu thuở ấy diễm mơ ngào
Say ràng rịt ngãi giao hoà thắm
Quyện nỉ non lòng trỗi vút cao
Mộng tưởng si thầm khao khát quẫy
Thềm khuya tĩnh lặng nhớ nhung cào
Môi trầm ảo diệu nồng hoa bướm
Ước cảnh xuân tình mãi đượm trao
Vỡ nát hồng duyên khổ dạ cào
Để chán chê sầu trong huyệt trũng
Cho sùi sụt khóc giữa trời cao
Vầng dương thuở hẹn buồn le lói
Cổ tích mùa yêu sũng nghẹn ngào
Dẫu mộng du tìm nhưng chẳng thấy
Trăng thề đã rụng biết làm sao
Nhận xét
Đăng nhận xét