NUỐI THUỞ HOÀNG KIM
NUỐI THUỞ HOÀNG KIM
[Ngũ độ]
Nhưng rồi sở thích cũng dần qua
Lòng nô nức cũ dường phai nhạt
Lực vững vàng xưa trở úng già
Xúc cảm nghèo xơ buồn bã nguyệt
Giao tình dở ẹc hững hờ ta
Còn đâu cổ tích đầy hoa mỹ
Nuối thuở hoàng kim sũng lụa là
Cuối nẻo đâu dè mỗi một ta
Cửa mộng buồn thiu rầu rĩ tóp
Vườn mơ rỗng tuếch khẳng khiu già
Luôn sừng sững dáng nào quên được
Mãi hắt hiu lòng chẳng vượt qua
Khó ngủ bày thơ cùng chĩnh rượu
Từng đêm lẩn trốn giữa Ngân hà
*
MỘT QUÃNG ĐỜI QUA
Bạn cũ đâu rồi mấy nẻo qua
Tím cả hoang triền hôm bãi lạnh
Vàng thêm nhợt sắc buổi trăng già
Tơ lòng vẫn buộc từng cơn gió
Kỷ niệm như ràng mỗi bước ta
Cũng chỉ vui đùa chưa ước hẹn
Đời thơm thảo chút được bao là...
Thơ tình lãng mạn với người ta
Mà ghim cõi dạ từ khi trẻ
Vẫn ủ buồng tim đến tận già
Sướng khổ thời gian còn giữ lại
Thăng trầm cuộc sống đã từng qua
Trần gian chẳng mấy rồi qua vội
Giữa dải đường mây bến Nại Hà
Nhận xét
Đăng nhận xét