NGÙI HƯƠNG TIẾC NGỌC

 
NGÙI HƯƠNG TIẾC NGỌC
[Giao cổ-Trắc bằng-THTK]
 
XẾP thảm thư tình trên cánh võng
TÀN đêm quyến rũ hoài vương đọng
Y thời mộng ước cõi bồng lai
LẠI giữa thiên đường xanh biển sóng
ĐỂ mặn mà duyên ướp ngãi bền
DÀNH ngây ngất dạ ươm lời bỏng
HƠI nàng mãn kiếp chẳng hề tan
ĐẬP CỔ KÍNH RA TÌM LẤY BÓNG
 
ĐẬP vào cảm xúc não lòng ơi
CỔ tích giờ đây vắng bặt lời
KÍNH cẩn soi về hương quá vãng
RA ngoài hạnh phúc mặn nồng vơi
TÌM trong kỷ niệm mơ trường cửu
LẤY giữa niềm tin ước tuyệt vời
BÓNG ngã trăng mờ tim trĩu nặng
XẾP TÀN Y LẠI ĐỂ DÀNH HƠI
 
HANSY
*
VƯỜN MỘNG
 
HƯƠNG ái thảo huyền ngọt thắm ơi
XUÂN    thơ diễm ngát lịm môi cười
VẪN       lời gió trải hoan ngời cảnh
RÓT      vận mây chuyền lộng lẫy nơi
ĐẦY       ngõ niềm mơ hòa đượm khởi
SÂN       thềm nỗi ước quyện nồng khơi
MỘNG   say khúc nhạc ngân dài bản
VŨ ĐIỆU CUNG TÌNH CHỚ LOÃNG VƠI
 
          vần nhịp khúc lâng trầm bổng
ĐIỆU       nhớ chan hòa trong gió lộng
CUNG    đượm nồng êm nhịp mắt hồng
TÌNH      say đắm dịu làn môi bỏng
CHỚ       kìa gợn tối sóng trào cong
LOÃNG  hỡi lay chiều mưa rót đọng
VƠI         lãng hồn đêm quặn trở lòng
HƯƠNG XUÂN VẪN RÓT ĐẦY SÂN MỘNG
 
Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến