NGỜI HƯƠNG QUÁ VÃNG

 
NGỜI HƯƠNG QUÁ VÃNG
[Ngũ độ]
 
Khuya về đối diện giữa màn đêm
Quãng gió từ xa lượn hỏi thềm
Vẳng mặn mà xưa hồi ngãi thắm
Mơ ngào ngạt cũ thuở tình êm
Ngàn phương phả sắc vô bờ diệu
Vạn cõi bừng hương lả lướt mềm
Mỗi tối ta mình vui kể chuyện
Trăng thề tỏa ánh lại nồng thêm
 
Bỗng thấy tâm hồn cảm ngọt thêm
Từ hôm hạnh phúc trĩu môi mềm
Đài trang tỏ dáng yêu kiều diễm
Thể phách đan tình lãng mạn êm
Khiến sững sờ tim ngời thượng uyển
Làm ngây ngất dạ sũng trăng thềm
Trầm hương dạo đó dường say mãi
Kỷ niệm theo về đẫm trắng đêm
 
HANSY
*
ĐÊM MỘNG MƠ
 
Mơ nào nhẹ dỗ thả vào đêm
Mộng hỡi Chàng ru giấc ngủ mềm
Cõi cảnh âm thầm ân ái đượm
Phiêu bồng ngả gối khẽ lời êm
Màn sương lót đệm niềm thương ủ
Gió thổi hoài vương giữa dạ thềm
Tự khúc giao mùa trao nghĩa hưởng
Thôi đành hãy để ngọt tình thêm
*
Thôi đành hãy để ngọt tình thêm
Cội Phúc nguồn hương vẫn gửi thềm
Nẻo đó trông chờ mong giữ phận
Phương này ngóng đợi trả niềm êm
U hoài kiếp thuở tình duyên ngỡ
Kỷ niệm giờ đây vẫn ước mềm
Bỗng thấy mây phù vân huyễn ảo
Mơ nào nhẹ dỗ thả vào đêm !
 
Lina Lan

Nhận xét

Bài đăng phổ biến