QUẤN QUYỆN BIỂN THUYỀN
QUẤN QUYỆN BIỂN THUYỀN
[Song Bát điệp-Ngũ độ]
Thuyền đi mắt Biển ngóng ven đồi
Chia lìa Biển gọi Thuyền thương nhớ
Cách trở Thuyền tìm Biển dạt trôi
Biển bạc đầu do Thuyền chậm tới
Thuyền đau dạ bởi Biển xa rồi
Cầu xin mãn kiếp Thuyền bên Biển
Để mãi tim Thuyền Biển sóng đôi
Biển rộng Thuyền luôn hiểu tận rồi
Phảng phất Thuyền nghe vùng Biển vỗ
Mơ màng Biển biết chỗ Thuyền trôi
Thuyền mong Biển dạo mưa lùa bến
Biển nhớ Thuyền khi gió lộng đồi
Cách trở Thuyền chao bùng Biển sóng
Không Thuyền Biển bão tố hoài thôi
*
THUYỀN VÀ BIỂN
BIỂN nhớ THUYỀN chao cả núi đồi
Giận BIỂN đau THUYỀN mây vẫn lướt
Mơ THUYỀN mộng BIỂN nước còn trôi
THUYỀN đi BIỂN lộng phai tình đã
BIỂN hẹn THUYỀN quên khép nghĩa rồi
Mãi nhớ nhung THUYỀN nên BIỂN cuộn
Mong THUYỀN với BIỂN vẹn cùng đôi...
BIỂN ấm THUYỀN êm cũng được rồi
Sợ BIỂN xa THUYỀN thôi sóng vỗ
Thương THUYỀN cách BIỂN lặng dòng trôi
THUYỀN say BIỂN vậy đâu cần suối
BIỂN lịm THUYỀN nên chẳng muốn đồi
Vẫn BIỂN yêu THUYỀN muôn vạn kiếp
Chỉ THUYỀN mới hiểu BIỂN mà thôi...
Nhận xét
Đăng nhận xét