ĐÃ VẮNG MÔI TÌNH..
761
ĐÃ VẮNG MÔI TÌNH..
Kỷ niệm nào cũng bám bụi thời gian
Dẫu ngày nao mình đẫm ước mơ tràn
Dìu bước nhau qua sóng đời rệu rã.
Không có Em, trời thẫm một màu hoang
Lòng xám trơ giữa quá khứ điêu tàn
Mắt ráo hoảnh mà lòng rơi lã chã.
Cuối mưa chiều hiu hắt một màu tang
Mắt láo lơ dõi tận chốn sơn ngàn
Cũng cố quên sao hình như vất vả.
Khúc mê tình vẫn mải miết lầm mang
Này Em ơi, sao nỡ ể hoang tàn
Trời quá vãng chiều nao ứng nắng hạ...
Nhận xét
Đăng nhận xét