VƯỜN TÌNH SẼ RỠ
1
VƯỜN TÌNH SẼ RỠ
[Song thanh]
Tơ duyên nuối mấy cũng tàn rồi
Khóc lắm buồn nhiều rạn dạ côi
Những ngỡ quay tình càng đắm đuối
Đâu hay đứt ruột lại sầu bồi
Bơ vơ khắp lối hồn phiền muộn
Sụt sịt nhàu lòng quãng đãi bôi
Dại
dột si mê lời dối trá
Tang
thương nặng giọt gõ từng hồi
*
Thôi
ta tẩy rửa chuyện buồn lòng
Để
nẻo vườn tình sáng biếc trong
Đợi
ngọt ngào gieo tim thắm sắc
Mơ
thơm thảo dệt dạ ngời đòng
Vi
vu chốn mới càng bừng dậy
Luẩn
quẩn ai xưa chớ có hòng
Mở
tỏa môi xinh chờ hạnh ngộ
Nồng
nàn mật lịm suốt đêm đong
HANSY
*
HƯƠNG XƯA
Hương xưa lạnh
nhạt rã hồn rồi
Tiếc nhớ
ngày nào mộng lại côi
Gió cuốn lời
thầm đêm tủi phủ
Sương che lối
vắng cội hờn bồi
Nghe bao tiếng
xót tim đau lộng
Thấy bấy niềm
rời ngọn hận bôi
Mãi sẽ chia
xa người khuất bóng
Ai đem quá
khứ để bồi hồi
*
Mang bao quá
khứ lịm vào lòng
Ngẫm những lời
tình vạn đục trong
Bảng lảng
mây xanh choàng phiến đá
Lơ ngơ cánh
én quyện ngàn đòng
Luôn mong chữ
nghĩa nguyên tâm vọng
Cứ muốn
lương duyên trọn dạ hòng
Có chút ưu
tư luồn mắt biếc
Buồn này mãn
kiếp mấy ai đong
Trần Thùy Linh
*
HƯƠNG THẦM
Cũng đã hơn
năm gác bút rồi
Là chàng gợi
dậy mảnh tim côi
Như cơn gió
hát lời tình gọi
Tựa sợi tơ
giăng phút ái bồi
Ngỡ sẽ tròn
đầy trao luyến nhớ
Cầm bằng đủ
tỏ kết giao bôi
Hương yêu nhợt
nhạt ngàn vần rối
Cất bước
chân đi chẳng thể hồi
*
Cất bước
chân đi hãy vững lòng
Đời dù bụi đục
ắt mai trong
Duyên theo nắng
mới tràn trề cửa
Lộc hẹn Xuân
an lấp ló đòng
Vợ đẹp hiền
tài hơn ước muốn
Con ngoan giỏi
khoẻ trội cầu hòng
Vần buồn chất
chứa muôn tâm sự
Bé chúc người
mà giọt lệ đong.
Như Sương
*
TÌNH ĐÃ LỠ RỒI
Nước mắt
tuân rơi cũng lỡ rồi
Tình buồn lắm
lúc phải đơn côi
Nghe đâu
nhũng nhiễu hờn còn luối
Bởi dở lăng
nhăng cứ thế bồi
Hắn đó lằng
nhằng sau luyến nhớ
Nàng này lẩn
thẩn hiện lây bôi
Yêu nhau lớ
ngớ đâm ra dại
Cứ tiếc
thương tâm lại đọng hồi
Nhẹ dạ cho
nên thấy đắng lòng
Dằn hồn
tẩy rửa gạn cho trong
Duyên
tân tiếp đến cần là lộc
Ái mới
sau chăm để trổ đòng
Nảy nở
còn nhờ tâm rộn mộng
Do dâm
lại được ý mừng hòng
Đành rằng
đã lỡ xa không hóng
Hận phận
nàng giờ nhất thiết đong
Phạm Sinh
Nhận xét
Đăng nhận xét