88-HOANG TÀN NẺO ƯỚC
88
HOANG TÀN NẺO ƯỚC
[Thuận Nghịch độc]
Thơ mù mịt rủ úa triền mê
Thẫm héo mùa đau dạ xám về
Mờ nguyệt bóng hoen đày đọa nuối
Xót lòng thân nhão dặc dằng lê
Ơ kìa oán hận yêu tàn thả
Ấy nhĩ buồn thương ái rã kề
Lờ lặng ước duyên mòn mỏi bóng
Cơ cầu mộng ảo miệt mài tê
Tê mài miệt ảo mộng cầu cơ
Bóng mỏi mòn duyên ước lặng lờ
Kề rã ái thương buồn nhĩ ấy
Thả tàn yêu hận oán kìa ơ
Lê dằng dặc nhão thân lòng xót
Nuối đọa đày hoen bóng nguyệt mờ
Về xám dạ đau mùa héo thẫm
Mê triền úa rủ mịt mù thơ
HANSY
*
CÕI MÊ
Thơ thẩn bóng chiều cảnh đắm mê
Vắng hoang miền ảo chốn đâu về
Mờ sương trắng mỏng dường như khói
Nhạt nắng hanh vàng tưởng ngỡ kê
Ơ thế vẫn tìm may sát cạnh
Hỡi ơi nào biết họa bên kề
Lờ quên để sống buồn vui mặc
Cơ sự lắm sầu dạ tái tê
Tê tái dạ sầu lắm sự cơ
Mặc vui buồn sống để quên lờ
Kề bên họa biết nào ơi hỡi
Cạnh sát may tìm vẫn thế ơ
Kê ngỡ tưởng vàng hanh nắng nhạt
Khói như dường mỏng trắng sương mờ
Về đâu chốn ảo miền hoang vắng
Mê đắm cảnh chiều bóng thẩn thơ
Minh Hien
Thơ thẩn bóng chiều cảnh đắm mê
Vắng hoang miền ảo chốn đâu về
Mờ sương trắng mỏng dường như khói
Nhạt nắng hanh vàng tưởng ngỡ kê
Ơ thế vẫn tìm may sát cạnh
Hỡi ơi nào biết họa bên kề
Lờ quên để sống buồn vui mặc
Cơ sự lắm sầu dạ tái tê
Tê tái dạ sầu lắm sự cơ
Mặc vui buồn sống để quên lờ
Kề bên họa biết nào ơi hỡi
Cạnh sát may tìm vẫn thế ơ
Kê ngỡ tưởng vàng hanh nắng nhạt
Khói như dường mỏng trắng sương mờ
Về đâu chốn ảo miền hoang vắng
Mê đắm cảnh chiều bóng thẩn thơ
Minh Hien
Nhận xét
Đăng nhận xét