5-Chùm thơ của nhiều Tác giả do HANSY biên tập

5-
Chùm thơ của nhiều Tác giả do HANSY biên tập
05-04-2015

QUÊ HƯƠNG  QUẢNG TRỊ

Quảng Trị ru hời vọng luyến mang
Cổ Thành trời rợp những miền loang
Thuyền ghe Thạch Hãn làn mây trắng
Sông nước Triệu Phong cánh ngọc vàng
Nhô nhấp sóng nguồn Gia Đẳng mạn
Dịu êm lũy cát Hải Lăng ngàn
Khe Sanh kịch chiến rền bom đạn
Cửa Việt giao hòa bọt biển tan

Cửa Việt giao hòa bọt biển tan
Trường Sơn xoãi cánh rẽ muôn ngàn
Cầu xưa Mỹ Chánh soi dòng cạn
Cồn cũ Gio Linh tắm nắng vàng
Vẳng tiếng chuông chùa Sắc Tứ lạng
Gieo đời sỹ tử Nguyễn Hoàng loang
Nhan Biều cây trái sum suê mãn
Quảng Trị ru hời vọng luyến mang

                                            HANSY


DÒNG THẠCH HÃN

Thạch Hãn lắng mình giữa chốn đây
Cổ Thành in bóng mãi còn ngây
Cầu Ga dáng cổ thơm ngời tiếng*
Bến Sãi nem lùi ngát nức mây
Vĩnh Định chia dòng qua xứ lúa
Ba Lòng khởi mạch tự rừng cây
Triệu Phong yểu điệu tình sông nước
Cửa Việt thong dong góp biển đầy

                                                  HANSY
HỒ TÂY

Tây Hồ phẳng lặng nước còn đây
Trúc Bạch yêu kiều đẹp ngất ngây
Quan Thánh uy nghiêm trầm mặc vẻ
Nghi Tàm lãng đãng ngút ngàn mây
Nhật Tân bất tận đầy hoa lá
Xuân Đỉnh vô vàn những quả cây
Dâm Đàm vẫn nhớ từ kim cổ
Lãng Bạc tình yêu đã tràn đầy

                                       Minh Hien

MỘT THOÁNG QUẢNG TRỊ

Non Mai núi Lĩnh vẫn còn đây,
Thành cổ còn in bóng ngất ngây,
Lam Thuỷ quê xưa soi bóng nước,
Trà Liên chốn cũ gợn màu mây,
Cháo lòng chợ Sãi khoe hương sả,
Bánh ướt cửa Tùng nép bóng cây.
Như Lệ,Nhan Biều bên  Thạch Hãn
An Đôn,Đập Trấm nhớ nhung đầy. 

                                                        Út

CHÔN NHAU CẮT RỐN

Quảng Trị trong lòng mãi giữ đây
Triệu Phong xứ lúa đượm tình ngây
Triệu Sơn ai hỡi trong tim dạ
Chợ Cạn người à giữa nước mây
Trên rú chao lòng mồ lẫn cát
Dưới đồng ngút mắt mạ dềnh cây
Đồng Bào Thượng Trạch An Lưu ấy
Quê mẹ Phương Sơn kỷ niệm đầy

                                           HANSY

GHÉ  THĂM QUẢNG TRỊ

Cửa Tùng bãi biển đẹp ngời đây
Cồn Cỏ xanh màu tựa áng mây
Mỹ Thủy bao người say cảnh lộng
La Vang thánh địa thả hồn ngây
Hiền Lương nối nhịp hai vùng đất
Thành Cổ vươn mình những tán cây
Lao Bảo in hằn nhiêu vết tích
Thác Luồi nhộn nhịp khách qua đầy

                                  Hoccachquen Motnguoi

NƠI DƯỠNG NUÔI TA

Ừ nhỉ đất cày đá sỏi đây,
Mà sao trong dạ mãi ngây ngây.
Cầu Ga ,Bến Hộ soi dòng nước.
Ba Bến,Góc Bầu khói toả mây,
Ai đến La Vang nhìn tượng Mẹ,
Người về Gia Đẳng ngắm xanh cây.
Vạt giường cháo ấy Diên Sanh đó,
Mỹ Thuỷ chiều xưa nỗi nhớ đầy.

                                                   Út 

QUÊ HƯƠNG MUÔN NGÃ

Nguyễn Hoàng vị tổ dựng nên đây
Ái Tử chuông chùa bạt ngút ngây
Thạch Hãn thôn làng xinh uốn khúc
Nhan Biều sông nước đẹp trời mây
Đông Hà phố thị tưng bừng điện
Hướng Hóa núi rừng thẫm ngát cây
Lao Bảo qua Lào đường số 9
Khe Sanh chiến địa vết thương đầy

                                           HANSY

ÔM TRÒN KỈ NIỆM

Ôm tròn kỉ niệm ở nơi đây,
Quảng Trị ngày nao lòng mãi ngây,
Quai Mọ xóm xưa đêm đón gió,
Nguyễn Hoàng trường cũ tối chào mây.
Bảy hai đỏ lửa thành tan bụi
Tháng hạ bom rơi tỉnh nát cây.
Đại lộ kinh hoàng ghi dấu tích,
Một thời ly tán nhớ hoài đây. 

                                              Út

QUÊ TÔI

Theo chúa Nguyễn Hoàng lập nghiệp đây
Quê tôi phong cảnh tuyệt vời ngây
Rú nghễnh trời xanh trong gió cát
Đồng chìm đất thẩm giữa màu mây
Đầm lầy len chặt cùng dân chúng
Mồ mả đan dày cạnh bụi cây
Êm ả thanh bình hò giả gạo
Chôn nhau cắt rốn nghĩa ân đầy

                                     HANSY

 CẦN THƠ

Cần Thơ nước chảy qủa ngon đầy
Chợ nổi Phong Điền toả ánh đây
Sông Hậu đôi bờ cơn sóng ngậy
Ninh Kiều Lữ Khách cõi hồn ngây
Ô Môn bát ngát xanh đồng lúa
Thốt Nốt thơm lừng ngọt trái cây
Du thuyền Mỹ Khánh rợp trời mây

                              Hoccachquen Motnguoi

VỌNG QUÊ

Quảng Trị quê hương rộn rã đầy
Núi sông liền cội rỡ ràng đây
Xênh xang tiếng hát lung linh mượt
Ngan ngát câu hò luyến láy ngây
Tiếng sóng chuông chùa man mác ruộng
Cánh cò chẹn lúa dập dìu mây
Nhớ về cố quận lòng thêm quặn
Xa lắm người à thẳm rặng cây

                                             HANSY

BẾN TRE

Rạch Miễu ru lòng khách đó đây
Châu Thành gái đẹp với thơ ngây
Ba Lai đập cống ngăn ra biển
Thạnh Phú vuông tôm kéo tận mây
Chợ Lách chôm dừa hoa trái cảnh
Mỹ Lòng bánh kẹo cái con cây
Giồng Trôm liệt nữ dong thuyền vượt
Định Thuỷ tình quê bến nước đầy

                                         Tiep Nguyen

LƯU DẤU CỔ THÀNH

Cổ Thành Quảng Trị sát dòng đây
Chiến trận kinh đời mịt cõi mây
Xương máu bao người lèn trọng địa
Anh hồn mấy lớp vọng ngàn cây
Khói nhang nối tiếp hờn luôn vọng
Bia mộ truyền lưu  nhớ mãi đầy
Binh lửa đã qua ngày tháng ấy
Tim thầm nhíu lặng giữa ngù ngây
 
                                              HANSY

NHỚ QUÊ

Bao mùa lặng lẽ xám màu mây
Vọng nhớ quê hương nước ngọt đầy
Ruộng lúa ươm vàng thơm vị ngậy
Thôn làng rộn rã ấm tình ngây
Đàn cu cất giọng sau vòm lá
Lũ én chuyền cành trước bụi cây
Sông nước Cần thơ như vẫy gọi
Ai người xa xứ trở về đây

                          Hoccachquen Motnguoi 

ĐỊA LINH NHÂN KIỆT

Khúc ruột miền Trung trượng nghĩa đầy
Bao đời sinh đấng rạng rừng cây
Trường Sơn một dải ngăn quân giặc
Bến Hải đôi bờ hận nước mây
Quảng Trị Cổ Thành thơm thảo ấy
Hải Lăng Bến Đá ngọt ngào đây
Lần trang sách sử thương dân tộc
Chớp bể mưa nguồn xót cỏ cây.

                                             HANSY

ẤM ÁP TÌNH QUÊ

Trở lại quê nhà ấm áp đây
Cần Thơ nổi tiếng nghĩa ân đầy
Tầm Du mảnh đất anh hùng đấy
Vị Thủy con người trí dũng đây
Muối mặn chung lòng ghe với máy
Gừng cay một dạ nước cùng mây
Bao mùa bão lửa choàng tay lái
Ngào ngọt men tình rợp bóng cây.

                            Hoccachquen Motnguoi

NHỚ QUẢNG TRỊ

Gia Đẵng rì rầm biển lộng đây
Lúa nghiêng lả lướt Triệu Phong đầy
Ngọt ngào trăng sớm Trường Sơn đợi
Thánh thót mưa chiều Cửa Việt ngây
Thạch Hãn ngoằn ngoèo vươn mọi lối
Ba Lòng nhô nhấp vạn rừng cây
Luyến lưu Thành Cổ mùa thương tới
Quảng Trị bồng bềnh giữa nước mây

                                                HANSY

TỪ BẮC VÔ TRUNG

Quảng Trị em từng đã ghé đây
Tuy Hà Nội cách vẫn hoài ngây
Nghĩa Trang nắng lửa hây hây gió
Thành Cổ sương mù lãng đãng mây
Vượt quãng Gio Linh về xứ bạn
Băng dòng Bến Hải nối rừng cây
Miền Trung khúc ruột thương nhiều lắm
Cõi Bắc nhìn theo nỗi nhớ đầy.

                                       Minh Hien

KẾT NGHĨA TÌNH TANG

Hà Thành-Quảng Trị xích gần đây
Cho nỗi tao phùng đượm ngất ngây
Trên bộ nháo nhào xe rộ máy
Dưới sông xình xịch khói lèn mây
Góc Bầu gió lượn nồng thơm trái
Hưng Đạo người len mát đượm cây
Tình Hội mùi nhang mùa vọng trẩy
Trời thanh bình lại thắm mơn đầy

                                           HANSY

BẠC LIÊU

Biển nhãn xưa thời vẫn ở đây
Sông dòng nước đục giữ mùi ngây
Phù sa màu mỡ quanh năm tháng
Ruộng muối bạt ngàn dưới bóng mây
Dạ cổ ngày về nghe giọng tiếng
Lang hoài đêm nhớ ngẫm hàng cây *
Người đi xa vắng lòng mong đợi
Hãy đến Bạc Liêu cá, tép đầy.

                                       Phuc Phuc
*Dạ Cổ hoài lang


HỒI TƯỞNG

Máu xương chiến trận mãi còn đây
Ngoảnh lại sương mờ chợt ngớ ngây
Tang trắng nổi chìm trơ lũng nước
Hương trầm xông tỏa mịt trời mây
Mấy vòng thành lũy nhào thân hố
Hàng vạn công trình đổ gốc cây
Tường niệm đau lòng hoen lệ ướt
Chiều lên nhạn oải cánh buông đầy

                                           HANSY

VỊNH CÂY TRÁI BẾN TRE

Quê mình gạo trắng nước trong đây
Vọng cổ trăng ngà cảnh ngất ngây
Bánh tráng dừa mè ngon tận miệng
Tôm càng bún thịt ngọt lên mây
Nem chay vỏ bưởi ngày kiên thịt
Hủ tíu lòng sườn sáng ghép cây
Mắt nhỏ tròn xoe như múi mít
Hàm răng trắng muốt tựa măng đầy

                                           Tiep Nguyen

BÁNH CANH QUẢNG TRỊ

Diên Sanh cháo bánh thật ngon đầy
Ăn miếng từ từ ghém lá cây
Bột sợi dai thơm vài muỗng nước
Cá tràu ngọt lịm chín tầng mây
Rau mùi tươi mát làm tâm ngậy
Ớt đỏ cay nồng khiến dạ ngây
Cay xé miệng mồm nhưng vẫn thích
Bạn à mau nhé xúm về đây

                                         HANSY

 HAI MIỀN THƯƠNG NHỚ

Bao lời gửi gắm mượn làn mây
Nhắn nhủ ta dùm nỗi nhớ ngây
Quảng Trị chàng ơi ngào ngọt lắm
Cần thơ thiếp hỡi thảo thơm đầy
Dòng sông Thạch Hãn vang tình đấy
Chợ nỗi Phong Điền vọng ái đây
Mãi nhé đôi mình mơ mộng vẫy
Muôn đời nghĩa tỏa khắp đồi cây 


HƯỚNG HÓA TRONG SƯƠNG

Lãng đãng sương vờn cứ ngỡ mây
Hư huyền  cảnh vật khiến hồn ngây
Lao xao cuối dốc nghe trời lượn
Lác đác bên truông phả gió đầy
Một chút mơ màng trong dạ ấy
Thêm vài sảng khoái giữa lòng đây
Lời chim thảnh thót lùa chan nắng
Hướng Hóa say tình ngát rỡ cây.

                                               HANSY

NHỚ QUẢNG TRỊ

Quảng Trị một thời đã tới đây
Bụi dài cát trắng gió nồng ngây
Đông Hà phố xá xem đầu chợ
Lao Bảo nhà tù ngắm nắng mây
Cửa khẩu xe qua mua rượu ngoại
Bác tài thuốc hút đợi bên cây
Dép lào nặng túi làm quà tặng
Nhớ chuyến tham quan kỷ niệm đầy.
.
                                             
Phuc Phuc

BẢN THƯỢNG VÂN KIỀU

Ngõ Chín Nam Lào ở chốn đây
Đường lên xứ ngược mà hồng ngây
Khe Sanh sương trắng lùa xanh mặt
Lao Bảo dốc choài rát bỏng mây
Ấy đấy Vân Kiều len bóng Thượng
Trông kìa nóc bản núp vòm cây
Rượu cần cong lại khê khà nhấp
Chiêng trống vang vang nhịp khỏa đầy

                                         HANSY

MỘT DẢI TRỜI NAM

Sông Hồng nghĩa trải khắp miền đây
Quảng Trị duyên hồng vẫn ngất ngây
Dựa thế tâm người trong rõ tiếng ...
Cho dù vắng cả những làn mây
Vàng ươm Bắc Bộ xanh mùa lúa ...
Dựng giã Ba Lòng tỏa bóng cây
Rạng tỏ Hồ Gươm rùa giữ nước
Làm yên Cửa Việt trí thêm đầy

                                   Nguyễn Kháng

 HẢI LĂNG QUÊ TÔI

Xin mời bạn ghé Hải Lăng đây
Gió nội hương đồng tỏa ngât ngây
Vĩnh Định câu hò tung mái đẩy
Ô Lâu khúc hát lộng ngàn mây
Mênh mông lúa -trải dài đồng ruộng
Bao phủ núi đồi - bát ngát cây
Cuộc sống tuy nghèo nhưng hiếu khach
Tình làng nghĩa xóm vẩn tràn đầy

                                        Trần Hiếu

TÌNH QUÊ

Cần thơ lộng lẫy sắc hương đầy
Ngan ngát say nồng lộng khóm cây
Lúa trổ xanh đồng thơm thảo ngậy
Chim chuyền rộn cảnh rỡ ràng mây
Lời cha vọng thắm ngàn hoa trái
Tiếng mẹ vang ngời những mảng mây
Khắc mãi đời con nguồn cảm ấy
Nguyên lòng giữ vẹn nghĩa tình đây

                         Hoccachquen Motnguoi

ĐẤT CHÚA

Cát Dinh Ái Tử chính nơi đây
Tiên Chúa dựng xây nghiệp ngất ngây
Ngũ đạo tinh hùng vang biển lớn
Muôn dân dũng lực vọng trời mây
Tiền Kiên - Hậu Tả vành đai lính
Thạch Hãn- Non Mai ngát bãi cây
Mô súng- Bàu Voi thục tượng- khí
Việt Yên thương lái vào ra đầy. *

                            Văn Thiên Tùng
* Nay là cảng Cửa Việt

THÀNH CỔ CA

Quảng Trị nơi đây tiếng Cổ Thành
Nơi mồ chung nấm thuở giao tranh
Mất còn thoáng chỉ trong gang tấc
Sống chết đôi khi tựa chỉ mành
Lắm lúc giằng co phân trận tuyến
Nhiều phen đọ sức dịch lằn ranh
Hào san tường phẳng tơi lòng đất
Máu nhuộm sắc cờ thắm sử - danh

                                      Văn Thiên Tùng
DI TÍCH

Bao nhiêu dấu mốc để lưu đời
Bến Hải- Hiền Lương máu lệ rơi
Thành Cổ oằn mình muôn hướng đạn
Cửa Tùng sóng dậy một phương trời
Vĩnh Linh địa đạo ôm lòng đất
Cồn Cỏ đảo xanh chốt biển khơi…
Quảng Trị tạc bia - đài tưởng niệm
Vinh danh chiến tích dựng từng nơi. 

                                  Văn Thiên Tùng

THỈNH CẦU

Đất mẹ hùng anh sử ngợi ca
Dẫu bao bỉ cực vượt can qua
Tựa nguồn mạch thẳm nuôi dòng chảy
Sánh cảng khơi sâu lộng gió lùa
Thành Cổ vách tan hầm huyệt táng
Đáy sông dòng xiết cốt xương hòa
Đâu hồn chiến sỹ còn xiêu tán
Theo tiếng chuông trần giải nghiệp khua

Văn Thiên Tùng

Nhận xét

Bài đăng phổ biến