36-BIẾT AI VỖ VỀ


36
BIẾT AI VỖ VỀ
[Nhạc-Giao cổ]

PHỐ chiều dỗ giấc mộng dần qua
VẪN ước ơi người dẫu cách xa
HOANG hoải chan sầu trong mọi ngã
VU vơ đẫm nuối giữa dương tà
TỪ khi ái cảm chìm băng giá
LÚC ấy tâm hồn bặt tiếng ca
EM hẳn phiêu bồng nơi xứ lạ
ĐI lâu chửa thấy ghé thăm nhà

RỒI mãi mà không bước lại nhà
TRONG vùng kỷ niệm xám tình ca
MƯA ơi mấy nữa đìu hiu má
GIÓ hỡi còn chi phảng phất tà
BIẾT dạ sầu tim hoài vất vả
AI làm trăn trở khiến lòng xa
VỖ làn mộng tưởng tìm hương rã
VỀ nhé cho nhiều nỗi khổ qua

HANSY
* 
GỌI THẦM TÊN NHAU

TIẾNG dịu êm nào đã thoáng qua
HÁT lời ân ái để rồi xa
RU lòng kỷ niệm mình buông thả
EM lãng quên theo buổi xế tà
CÒN lắm mộng mơ cùng xướng hoạ
NUỐI nhiều mong ước hẹn hoà ca
TRÊN tay chới với phương trời lạ
MÔI đẫm lệ rơi cảnh nhớ nhà

LỜI yêu gió cuốn lại thương nhà
NÀO biết một ngày chẳng hát ca
GIAN để tình đau trên cõi lạ
DỐI cho lòng khổ dưới trăng tà
CŨNG là số phận thôi thì đã
XIN nhớ một người mãi rất xa
QUA thuở đắm say đường rẽ ngả
RỒI thời gian rũ sạch ngày qua

Minh Hien


Nhận xét

Bài đăng phổ biến