NHÂN VỤ CHÍ PHÈO, NHỚ NHỮNG TRUYỆN KHÔNG MUỐN VIẾT CỦA TÔ HOÀI
NHÂN VỤ CHÍ PHÈO
NHỚ NHỮNG TRUYỆN KHÔNG MUỐN VIẾT
CỦA TÔ HOÀI
Trong một comment bảo vệ quan điểm
của Sóng Hiền trên Vietnamnet về sự tẩy chay tác phẩm Chí Phèo, kẻ đó quyết
cự cãi rằng trong xã hội văn minh, mọi người cần tôn trọng ý kiến trái chiều.
GS. La Khắc Hòa đã trả lời rất hay, rằng trong xã hội văn minh càng rất cần
phân biệt ý kiến trái chiều với ý kiến ngu xuẩn! Hay tuyệt, vì ý kiến ngu xuẩn
đang nhân danh ý kiến trái chiều rất nhiều, thậm chí tự cho mình là Galileo của
thế kỷ 21!
Tôi nhớ, đại ý, trong truyện ngắn Những
truyện không muốn viết, Nam Cao tự thuật về chuyện viết văn khổ sở của mình. Khổ
sở không phải vì phải vò đầu bứt tóc để viết ra câu văn hay, cũng không phải vì
miếng cơm manh áo trì níu. Khổ sở vì viết cái gì cũng động chạm. Viết về một
người đàn ông tầm thường vô vị, hắn có thể là tôi, là anh hay là bất cứ người
đàn ông nào, thế là có người đàn ông tự vơ ngay vào mình, hằn học với nhà văn,
rằng tại sao viết về anh ta như vậy? Thôi thì không viết về thằng người nữa mà
viết về con chó mực. Tưởng chó thì nó không biết chữ nên yên thân. Nào ngờ có một
thằng say đọc được, nó chặn đường chửi như tát nước vào mặt và đòi nện nhà văn
vì sao viết về nó giống như con chó mực. Ức quá, nhà văn viết ngay truyện về thằng
say, mày đã chửi thì ông cho mày chửi luôn. Không ngờ có rất nhiều những thằng
tỉnh, rất tỉnh, tấn công ném đá nhà văn, vì tại sao mày dám mượn thằng say chửi
cả họ nhà tao?
Á đù, cái sự nghiệp viết văn! Viết
cái gì cũng động chạm vì ai cũng nhìn thấy chính mình trong nhân vật, dù là thằng
người hay con chó, con mèo, cây chuối hay cục đất… Tốt nhất là viết văn nịnh
như bọn nhà văn thời nay. Nịnh thì ai cũng thích, nhất là quan, mà đã là quan
thì thằng viết văn nịnh còn được nó cho tiền, cho liếm giày!
Nay nghe một số nhà phát minh tự
xưng Galileo của thế kỷ 21 đòi tống cổ Chí Phèo ra khỏi Sách giáo khoa Ngữ văn
mà không thể quên được sự tiên tri định mệnh tác phẩm của chính nhà văn. Nam
Cao biết trước đến cái ngày đó?
Tôi đồ rằng, những nhà bác học này
khi đọc Chí Phèo thấy chính mình trong đó mà uất ức. Các Galileo này là ai? Họ
vốn là những học sinh nát rượu, học dốt bị thầy mang Chí Phèo ra xỏ xiên, nay
có được bằng tiến sĩ lò ấp và lên làm thầy, nhớ lại chuyện cũ vẫn còn thấy nhục.
Họ có thể là con ông cháu cha nhận được học bỗng du học để về làm quan bị người
đời xem thường, coi như hạng Chí Phèo được mấy ông Bá Kiến nuôi dưỡng, cho nên
cứ nghe đến danh xưng Chí Phèo là giật thột. Họ cũng có thể là một ông tổng
biên tập một tờ báo, cũng có thể là ông chủ tịch một hội nhà văn, một quan chức
hay viên chức, sau mỗi buổi làm việc hay sau mỗi tuần là nhậu nhẹt lu bù rồi chửi
nhau, thiên hạ mỉa mai là đám Chí Phèo trí thức, cho nên không chịu nổi mỗi khi
nghe nói đến danh tác của Nam Cao.
Hiển nhiên, khi viết báo đòi tống
cổ Chí Phèo ra khỏi sách giáo khoa, chẳng nhẽ họ tự thú nhận mình là Chí Phèo,
họ phải bịa ra sách giáo khoa xác định mục tiêu dạy học sinh học tập và noi
gương Chí Phèo, bịa ra thanh niên bây giờ rượu chè, quậy phá, dân bây giờ bất
kính với quan, coi quan như cứt v.v. và v.v…
Tôi tin mấy gã báo chí báo chấy
chuyên vòi tiền doanh nghiệp thù Nam Cao nhất nên mới cho đăng những bài viết tẩy
chay Chí Phèo như vậy! Mà lộ ra sự thù vặt như vậy là ngu, bởi ngày trước dân
Vũ Đại ít học nhưng khôn hơn, họ lo nói trước: “chắc nó trừ mình ra!”
Mà nếu không phải vì thấy mình
giống Chí Phèo thì chắc chắn họ thấy rất giống Bá Kiến. Nhất là quan chức. Mỗi
khi đọc đến đoạn Chí Phèo đâm Bá Kiến là họ ám ảnh cái con dao thọc ót vào bụng
như đâm heo. Mà Chí Phèo bây giờ đâu chỉ dùng dao. Chúng có cả K54, K59 đòm đòm
ba phát là chết, chết ngoẻo, đã ghi danh trên bảng cáo phó vô cùng thương tiếc
mà còn đưa vào bệnh viện cấp cứu…
Mà sự thực chẳng ai thương tiếc.
Người ta cười cha con nhà Bá Kiến – Chí Phèo giết nhau!
Xét đến cùng, Nam Cao đích thị
là tên tội phạm. Hắn viết truyện mỉa mai cả họ nhà Bá Kiến – Chí Phèo. Hắn viết
Bá Kiến – Chí Phèo chết rồi lại đầu thai từ cái lò gạch cũ và bây giờ chui vào
hết trong các cơ quan, trong đội ngũ trí thức… và trong tất cả.
Đưa tác phẩm Chí Phèo vào nhà
trường để dạy cho học sinh khác gì mượn văn chương chửi cả họ nhà người ta? Vứt
đi là phải! Thậm chí truy tố Nam Cao tội tuyên truyền bôi nhọ hay chống phá gì
đó để dập tắt hẳn cái nòi văn chương viết gì cũng trúng!
Chu Mộng Long
Nhận xét
Đăng nhận xét