TƠ CHIỀU VƯỚNG MỘNG
TƠ CHIỀU VƯỚNG MỘNG
[Ngũ độ]
Vì đâu bão dậy khiến hoen mờ
Cho trằn trọc mãi từng đêm khát
Để xuýt xoa hoài những sợi mơ
Vũ khúc không còn mê mẩn diệu
Đường duyên chẳng được vuốt ve hờ
Nghe huyền thoại cũ khều chăn gối
Chợt thoảng qua lòng ngãi tóc tơ
Bỗng địa đàng xinh khép cửa hờ
Ngẫu hứng nông choèn chao đảo mộng
Âm đàn vắng bặt rã rời mơ
Làm ngơ ngác giữa buồn tênh rệu
Khiến nghẹn ngào trong huyễn ảo mờ
Lỡ khúc dương cầm tim hoảng loạn
Chao lòng ngoái tưởng cuộc tình thơ
Nhận xét
Đăng nhận xét