SUY GẪM ĐỜI NGƯỜI

 
SUY GẪM ĐỜI NGƯỜI
[Ngũ độ]
 
Vực thẳm trần gian đã thế rồi
Lâu dần ý nghĩa nhạt vành môi
Đời thoi thóp mộng khi tàn cảnh
Kiếp rã rời mơ buổi cạn mồi
Thảm hại tơi bời như sóng vỡ
U buồn vất vưởng tựa bèo trôi
Vừa sinh giọng khóc dường than vãn
Xã hội trầm luân khổ đứng ngồi
 
Nhiều khi vỡ mộng hết phương ngồi
Não ruột thương mình kiếp nổi trôi
Đã ngậm ngùi cam nhừ thể phách
Từng run rẩy khiếp tựa chim mồi
Tình leo lét bởi xù đơm dạ
Ngãi héo hon vì xạo tẩm môi
Nghịch cảnh trên đời như bão tố
Thì lâm khổ hận tất nhiên rồi
 
HANSY
*
MÂY CHIỀU
 
Thời gian bạc tóc của anh rồi
Những nếp nhăn kìa đậu ở môi
Mắt cũng dầy lên nhiều vẩn đục
Và thân đã mọc khắp da mồi
Người ơi gió lộng từng hôm nổi
Dạ hỡi mưa gồng mấy buổi trôi
Vẫn vút cung trầm bay bổng nhịp
Chiều nay lặng lẽ chúng ta ngồi
 
Chiều nay lặng lẽ chúng ta ngồi
Ngắm cảnh mây bồng lãng nhẹ trôi
Lại nghĩ lời thương hòa nóng hổi
Rồi mơ chữ nhớ quyện êm mồi
Hoài mong mộng ấy không mờ cảnh
Mãi ước hương này chẳng nhạt môi
Dẫu một mai càng thêm lớn tuổi
Thời gian bạc tóc của anh rồi.
 
Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến