PHƯỢNG CŨ BÀNG XƯA
PHƯỢNG CŨ BÀNG XƯA
[Láy-Ngũ độ]
Tất thảy thời gian vọng hững hờ
Chẳng có hôm nào bung rạng rỡ
Không còn thuở ấy giận thờ ơ
Mà dâng kỷ niệm tràn nhung nhớ
Đã thấy hoàng kim thoảng lượn lờ
Cảnh sắc tâm hồn đâm vụn vỡ
Nghiêng chiều lọn gió thổi ngù ngơ
Trắc ẩn buồng tim lượn hững hờ
Nọ gốc bàng thương cười hớn hở
Kia hàng ghế hẹn giả thờ ơ
Từng đêm giữa dạ nhiều trăn trở
Mỗi sớm tình nhân khẳm chực chờ
Biết thuở trăng nào ta gặp gỡ
Cho nhành phượng vẳng khúc tằm tơ
Nhận xét
Đăng nhận xét