NGHIÊNG CHIỀU KỶ NIỆM
NGHIÊNG CHIỀU KỶ NIỆM
[Ngũ độ]
Vì đâu bão dậy khiến hoen mờ
Cho trằn trọc mãi từng đêm khát
Để xuýt xoa hoài những sợi mơ
Vũ khúc không còn mê mẩn diệu
Đường duyên chẳng được vuốt ve hờ
Nghe huyền thoại cũ khều chăn gối
Chợt thoảng qua lòng ngãi tóc tơ
Bỗng địa đàng xinh khép cửa hờ
Ngẫu hứng nông choèn chao đảo mộng
Âm đàn vắng bặt rã rời mơ
Làm ngơ ngác giữa buồn tênh rệu
Khiến nghẹn ngào trong huyễn ảo mờ
Lỡ khúc dương cầm tim hoảng loạn
Chao lòng ngoái tưởng cuộc tình thơ
*
VƯƠNG TƠ
Dõi mắt ngoài song nguyệt tỏ mờ
Kỷ niệm giăng sầu trăm nỗi nhớ
Ân tình vỡ nát một niềm mơ
Ôm lòng tại cứ còn trăn trở
Trách kẻ vì sao lại hững hờ
Lãng khách qua đường vui kẻ chợ
Cho hồn thục nữ vướng dòng tơ
Nguyệt đã tàn canh cửa khép hờ
Khoảng lặng xa người duyên vẫn nhớ
Canh trường lẻ bạn ái đừng mơ
Vì câu hạnh phúc còn dang dở
Bởi tiếng thời gian sẽ mịt mờ
Trả những ân tình trong kiếp nợ
Trôi vào diễm mộng mấy vần thơ
Nhận xét
Đăng nhận xét