ĐƯỜNG XƯA TRỞ LẠI
ĐƯỜNG XƯA TRỞ LẠI
[Ngũ độ]
Kỷ niệm người ơi diễm mấy thừa
Nọ quãng triền mơ vầy cỏ biếc
Kia bờ dốc hẹn sưởi vòm trưa
Rồi hôm với mộng vào tiên cảnh
Lại bữa cùng trăng thưởng mứt dừa
Quá vãng đầy hương dần tỏa quyện
Nghe lòng thoáng trĩu cuộc tình xưa
Kìa ai mỹ lệ nép thân dừa
Tình mơn mởn dạ bừng câu diễm
Ngãi phủ phê lòng nhuộm nắng trưa
Nhớ chỗ yêu kiều say thượng uyển
Kèm đêm lãng mạn thức giao thừa
Vàng trăng thuở nọ dù xa mãi
Đọng giữa tim này buổi trú mưa
*
MÀU KỶ NIỆM
Gió lùa bụi nước cũng thêm thừa
Phất phơ tàu lá tờ mờ sáng
Ra rả ve hè giữa buổi trưa
Nhớ thuở hồn nhiên vui lắm chuyện
Cái thời hóng mát dưới thân dừa
Nụ cười chợt đến khi hồi tưởng
Hình ảnh ngôi trường với bạn xưa
Cù lao,chín chữ lắm thân dừa
Giọt lệ hoen mi, chiều chớm lạnh
Hoa hồng trắng áo, cài buổi trưa
Cánh cò lặn lội mơ thân sớm
Di ảnh mờ phai cảm thấy thừa
Hiu quạnh hồn côi, tình mẫu tử
Bao lần nhớ lại hạ vào mưa
Nhận xét
Đăng nhận xét