TÌNH CA HUYỄN MỘNG

 
TÌNH CA HUYỄN MỘNG
[Xa luân-Ngũ độ]
1
Hoài ghim kỷ niệm dưới trăng vàng
Bữa đó môi hồng mượt điểm trang
Tỏa nuột nà hương vờn khóm liễu
Bừng mơn mởn sắc quyện tre làng
Ta vòng rẻo suối âm thầm vượt
Ấy rảo bên vườn lộng lẫy sang
Ước sẽ cùng nhau vầy hiệp cẩn
Trường canh đắm giọng mãi yêu nàng
2
Bữa đó môi hồng mượt điểm trang
Cùng nhau hẹn tới chỗ sen làng
Xinh hiền hậu dáng cài mơ tỏa
Diễm ngất ngây lòng gởi mộng sang
Vũ khúc hồn nhiên bàng bạc cảnh
Bồng lai yểu điệu thướt tha nàng
Mà nghe giữa gió mùi hương lửa
Khiến nẻo tình yêu đẫm lụa vàng
3
Bừng mơn mởn sắc quyện tre làng
Cõi mộng đưa tình chuyển bước sang
Vẳng thiết tha lòng mơ dệt ngãi
Xòe sôi nổi dạ ước hôn nàng
Hồng nhan thể phách vô bờ đẹp
Khoảnh khắc thần tiên rực rỡ vàng
Giữa nguyệt nồng thơm mùi ái cảm
Ru hồn lãng tử đắm kiều trang
4
Ấy rảo bên vườn lộng lẫy sang
Mùi thơm ngọn cỏ đẫm hương nàng
Làm xao xuyến dạ bừng thơ diễm
Khiến vỗ về tim ủ mật vàng
Cảm hứng tình nhân ngào ngạt cõi
Loan phòng cổ tích mượt mà trang
Hồn xiêu phách lạc nồng mê tỏa
Hẹn sẽ thành thân ở cuối làng
5
Trường canh đắm giọng mãi yêu nàng
Luyến cảm bừng khơi giữa nguyệt vàng
Tưởng mặn mà ân bền ngãi gối
Mong nhuần nhị tứ diễm tình trang
Xiêu lòng kẻ khác cười duyên nụ
Phản trắc ngày xuôi giã biệt làng
Lỡ gặp trên đường quay bước sải
Hương đồng gió nội nhiễm giàu sang
 
HANSY


TÌNH NỒNG
 
Mộng thỏa cùng em chữ đá vàng
Say nồng quấn quyện vẻ đài trang
Vui ngày chén rượu tưng bừng xóm
Đẹp buổi tơ duyên rộn rã làng
Gặp gỡ môi kề khi hạ đến
Tương phùng má tựa lúc thu sang
Không còn cách trở miền thương nhớ
Nẻo ái đò tình sẽ ghé ngang
 
Gom hoài nhật ký lật từng trang
Ấp ủ niềm thương ở chốn làng
Mãi đợi trông hình ai bước lại
Luôn chờ dõi bóng kể dời sang
Đan ghì tiếng hẹn xuôi bờ dọc
Kết chặt câu thề nối bến ngang
Vạn kiếp ân chồng hòa nghĩa vợ
Thủy chung son sắt trái tim vàng
 
Dù cho cuộc sống náu thôn làng
Dẫu mặc thân mình kém quý sang
Quyết thệ chung lòng không rẽ tắc
Xin nguyền tạc dạ chẳng về ngang
Cơm nhà đối ẩm thôi hao bạc
Phở chợ lìa phăng khỏi tốn vàng
Bãi cỏ lều thơ ngồi họa xướng
Khác gì biệt phủ với điền trang
 
Bây giờ đã mấy độ hè sang
Lại vẫn xa vời vắng gót ngang
Thổn thức bao lần nhìn phượng đỏ
Sầu tư những bận ngắm trăng vàng
Vần thi chất chứa đầy bao quyển
Bút pháp dâng tràn ngập lắm trang
Ngõ ái vườn xuân nào thấy nở
Vì ai thăm thẳm hút đây làng
 
Ông trời khéo tạo kéo xề ngang
Thắt sợi dây yêu lợp mái vàng
Lãng tử thuyền uyên ngào mật vẽ
Anh hào thục nữ ngát hương trang
An bày trổ nụ vùng đô thị
Sắp đặt chồi bông tới bản làng
Trái nợ thơm lừng xây hạnh phúc
Tranh nghèo miễn sạch dạ là sang
 
Nguyen Thanh

Nhận xét

Bài đăng phổ biến