GỞI NÀNG DẤU YÊU
169
GỞI NÀNG DẤU YÊU
Trời xanh mây trắng, bỗng lè phè thôi
Thong dong bỗng chốc quên đời
Chứ đâu bạc toát hoặc lơi lả nào.
Làm gì có chuyện ghé lao xao ngoài
Cảm tình cũng đã nguôi ngoai
Chung tình số một, chớ hoài mãi ghen.
Dối gian giỏi mấy cũng bèm nhèm ra
Thế nên nào dám la cà
Một đường thẳng tuột kẻo sa ngã lòng.
Mặc dây quến dụ, dạ không tường gì
Chữ tình vốn lắm mê si
Thử vô là dính, khó đi đứng liền
Thường hay xấu bụng gây phiền nhiễu nhau
Thôi đừng vướng phải mà đau
Chữ thương đã dệt, chớ cau có hoài .
Đừng quan tâm lắm, khó thoai thoải tình
Hướng về phía ánh bình minh
Để nghe vang vọng niềm linh cảm chờ…
Trăm năm gởi lại giữa lơ ngơ đời…
Nhận xét
Đăng nhận xét