227 TRĂNG TRĂNG – GIÓ GIÓ


227
TRĂNG TRĂNG – GIÓ GIÓ
[Bát điệp]

Toả sáng TRĂNG ngời duỗi rặng cây
Treo nằm diệu lửng gió TRĂNG vầy
TRĂNG lèn khóm liễu nồng theo buổi
Cuội níu vầng TRĂNG huyễn với bầy
Phượng dỗi u sầu TRĂNG ái thảm
TRĂNG hờn ủ rũ khúc tình ngây
Nguyền ơi mấy dịp thềm TRĂNG tỏ
Tắm giữa mùa TRĂNG phả ngọt đầy

GIÓ thoảng ngoài xa diệu mát đầy
Êm mùa GIÓ lộng khỏa tình ngây
GIÓ mang âm hưởng chèn trong nắng
GIÓ sưởi hồn yêu lẫn giữa bầy
Hỡi GIÓ đi về tim nhớ vậy
Ơi em nhắn gởi GIÓ thương vầy
Ngàn mơ ủ GIÓ vào thơ mộng
GIÓ mãi bông đùa với ngọn cây

HANSY
*
PHƯỢNG QUỲNH

Sang hè Phượng vỹ thắm tàng cây
Nỗi nhớ trường xưa Phượng đỏ vầy
Phượng hỡi còn không ngày ở lớp
Tình ơi chẳng biết Phượng theo bầy
La đà cánh Phượng hoa bừng rỡ
Ấp ủ thân bàng Phượng xoã ngây
Giã bước mình đi mùa Phượng nở
Nhìn trang kỷ yếu Phượng đong đầy

Quỳnh ơi kỷ niệm luyến lưu đầy
Những buổi bên Quỳnh dạ ngất ngây
Dáng liễu Quỳnh thơm ngào ngạt toả
Quỳnh hương nhị trắng lả lơi bầy
Giờ xa quãng ái Quỳnh im vậy
Để mất Quỳnh yêu ngõ lạnh vầy
Ngỡ bóng Quỳnh đâu vừa trở lại
Cho Quỳnh lộng lẫy sáng ngời cây

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến