GIỮA CẢNH BÂNG KHUÂNG
GIỮA CẢNH BÂNG KHUÂNG
Êm ả mây trời lơ lửng xanh
Kìa ai như ngọc thoáng bên
mành
Lòng riêng khắp cả ngời
muôn ánh
Đâu chỉ Xuân nồng trong
tim anh.
Rồi mùa óng ả cũng qua
nhanh
Nắng Hạ lung linh cũng tan
tành
Em hứa rồi quên, nồng xa
lánh
Để hồn rát bỏng nắng quái hanh.
Chầm chậm Thu về tiếng
lanh canh
Sương chiêu rủ ướt lặng
choàng nhanh
Niềm thương giờ bặt lòng
hiu quạnh
Đất trời chốc bỗng rã màu
xanh.
Lác đác Đông về ảm đạm
tranh
Heo hút trời mây, giá trĩu
cành
Em ở nơi nào mơ tuyệt cảnh
Nơi này Ta phải nước mắt
quanh…
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét