254 VIẾNG MỘ ĐẠM TIÊN
254
VIẾNG MỘ ĐẠM
TIÊN
[Tích]
Lạnh lẽo
tàn hoang nép rẻo đường
Ấy mồ ca
kỹ thuở nồng hương
Lừng danh
tài sắc hồi lâng nguyệt
Nổi tiếng
thi kỳ lúc rạng dương
Còn sống
tao nhân hoài bế huệ
Khép tim
mặc khách chẳng thăm hường
Trần gian vẫn lắm trò oan nghiệt
Vợ khắp chết rồi nỏ kẻ thương
Vợ khắp chết rồi nỏ kẻ thương
Đời sao thảm thiết cánh nhan hường
Rồi bao gió bão làm xiêu mộng
Cũng một thân đời chẳng sáng dương
Nghĩ lại đau buồn thêm nuối sắc
Than thầm cảm xúc thấy ngùi hương
Trời cao nỡ để mồ hoang tủi
Lạnh lẽo tàn hoang nép rẻo đường
HANSY
*
THUÝ KIỀU KHÓC ĐẠM TIÊN
Ngày xuân dạo cảnh thấy ven đường
Mộ Đạm Tiên buồn chẳng khói hương
Hỏi kỹ hồng nhan đời bạc số
Sống nhiều tri kỷ buổi hồng dương
Tài năng bổn mệnh người quân tử
Sắc đẹp trời ban kẻ má hường
Nữ ái kiêu kỳ chưa chịu khổ
Bây giờ chết rũ họ nào thương
Bỗng động tâm lòng để khóc thương
Người dưng đẹp tựa cánh hoa hường
Ai ngờ số mệnh nào vui cảnh
Có phải đời mình cũng lụi dương
Lặng lẽ ra về chân mỏi bước
Âm thầm nghĩ đến phận tàn hương
Từ đây cuộc sống theo chiều dẫn
Một cánh phù dung ở giữa đường
Minh Hien
Nhận xét
Đăng nhận xét