249 VẮNG MẸ


249
VẮNG MẸ
[Ngũ độ]

Chẳng Mẹ đời con hoài vấp ngã
U buồn thẫm sạm như màu đá
Còn đâu ủ ấm quãng đông nhà
Đã hết xua nồng đêm lửa hạ
Nhớ Mẫu hàn huyên buổi lạnh già
Thương đời cực khổ chiều xưa quá
Van cầu nẻo phước lộng tràn xa
Thỏa ước người luôn nhàn cõi lạ

Nguồn thương nỡ bỏ về nơi lạ
Quãng mộng hơi người ôi hẻo quá
Vắng vẻ tâm lòng những điệu ca
Đìu hiu trí não bao lần hạ
Lìa thân cõi thế bặt hương nhà
Rẽ nẻo cây tùng trơ mặt lá
Thắc thỏm canh chầy giữa lệ sa
Đời con thiếu Mẹ hồn xiêu ngã

HANSY
*
XA MẸ

Nhiều khi nhớ Mẹ điên cuồng ngã
Lệ nhỏ rơi đầy theo kẽ đá
Chạnh nghĩ mưa dầm buổi tháng ba
Thêm buồn nắng lửa hôm ngày hạ
Thân còm cõi đợi phía trời xa
Bụng não nề mong đàn trẻ quá
Miệng nói đừng lo vẫn ổn mà
Vì thương viễn xứ con còn lạ

Viễn xứ người ơi toàn cảnh lạ
Nhiều khi tưởng Mẹ ôi buồn quá
Nằm mơ tỉnh dậy thấy mình ta
Để nghĩ quay về hong nắng hạ
Vạn nỗi âm thầm chỉ xót xa
Ngàn đêm lạnh lẽo dường như đá
Thời gian cách trở lại thương nhà
Phải cố cho lòng không được ngã

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến