240 VÀNG SON QUÁ VÃNG


240
VÀNG SON QUÁ VÃNG
[Ngũ độ-Ô thước]

Loang trời trắng bợt giữa chiều mưa
Lạnh lẽo giường côi tiếc nỏ thừa
Liếc cõi ân tình ưng trở mộng
Lui thời ái cảm chợt thèm trưa
Lần khân nẻo phú nào trêu cợt
Lộng lẫy vòm thơ để nhiếc đùa
Lạc những mơ nguyền tan tác hẻo
Lâu bền vọng thoáng ngỡ ngàng chưa

Lịm thoáng hương đời thỏa mãn chưa
Lòng yêu ngát tỏa hoặc chơi đùa
La đà điệp vẫy nhiều mơ tối
Lả lướt hoa chào những mộng trưa
Lũng mượt chan hòa thơm chẳng hết
Làn trong ấp ủ ngọt đâu thừa
Lơ tình giã ái tìm hoan lạc
Lấy quãng thơ nồng khỏa vợi mưa

HANSY
*
KỶ NIỆM ĐẪM MƯA

Cũng buổi hôm nào hẹn trú mưa
Cùng nhau lặng lẽ nói thêm thừa
Câu thề phận nữ bao ngày tháng
Cảnh ước duyên trời một quãng trưa
Chẳng biết vì đâu đường rẽ bước
Cầu xin vẫn chỉ tiếng trêu đùa
Cung sầu tức tưởi tuôn từng giọt
Cõi lặng bây giờ cảm thấu chưa

Cảm thấu chan lòng lạnh lẽo chưa
Cành hoa yếu lả họ mang đùa
Cô phòng nấc nghẹn tình muôn thuở
Cửu kiếp đau buồn nghĩa một trưa
Cánh rã sông đời thương hận đủ
Còng xe cát bể tội công thừa
Cuộn chảy thân bèo ra giữa sóng
Cầm tay bỗng tuột ướt đầy mưa

Minh Hien

VỤN VỠ

Qua rèm đếm những giọt buồn mưa
Cuộc sống giờ đây bỗng chỉ thừa
Gió rũ bơ phờ hoa bậu cửa
Thân gầy quạnh quẽ khúc đàn trưa
Trao lòng vội nghĩ bao lời hứa
Gửi phận tàn theo mỗi tiếng đùa
Ngọt đẫm câu tình thêm tủi cứa
Cho người hạnh phúc thỏa lòng chưa

Cho người hạnh phúc thỏa lòng chưa
Để úa trầu cau lỡ miệng đùa
Trống trải vần thơ sầu muộn bữa
Im lìm bản nhạc rã rời trưa
Đêm chìm mộng ảo càng thêm vữa
Sáng ngập đời côi ngỡ tưởng thừa
Vỡ vụn tim hồng ai xé nửa
Qua rèm đếm những giọt buồn mưa

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến