230 TỰ BỠN ĐỜI TA


230
TỰ BỠN ĐỜI TA
[Ô thước]
1.
Kiểm điểm thân đời tự bỡn ta
Ương ương dở dở ngỡ đâu già
Đành hanh thợ lắm lần sưng má
Đôi lúc lồng tim tí tỡn bà
Cứ ngỡ ngon lành bươn sức thả
Đâu dè toét roẹt lại đòi ca
Quàng xiên ráp chỗ nào quen lạ
Có bữa cô hồn tống cổ ra
2.
Cô hồn tống cổ phải đành ra
Thân thể tèm lem mắt mũi nhòa
Để tủi phận đời tan lạc đóa
Cho hờn kiếp mộng nhoẹt nhòe hoa
Rồi thêm ca kỹ mu toàn giả
Với lại ma cô mẹo quá già
Xập xám binh hoài thâm thủng dạ
Cuối cùng quy hoán một mình ta
3.
Quy hoàn thơ thẩn dỗ đời ta
Cho kiếp nhân sinh dịu ấy 
Một cõi tang bồng thôi vái trả
Bao tầm dũng lược cũng lờ qua
Trầm hương Họa-Xướng ơn trời tạ
Bằng hữu Thơ-Đàn nghĩa mộng ra
Chữ nghĩa hứng tung nào kể sá
Bồng lai vũ khúc thảo thơm và

HANSY
*
TỰ TRUYỆN

Vũ khúc bồng lai ảo diệu và
Xoay vòng lả lướt chực bung ra
Ngàn sao toả đắm tình nhân ngã
Vạn ánh say mềm lãng tử qua
Ước mãi vuông tròn vui phận nhá
Ngờ đâu sấp ngửa nhọc thân mà
Đường duyên ngọc nữ trêu đùa má
Gặp phải anh hùng quyến rũ ta

Anh hùng quyến rũ cả đời ta
Buổi đến thầy u ngại đã già
Thuyết phục dăm lần nghe ngọt nhã
Theo về chục bữa tỏ hào hoa
Quần thoa đã mến người phương lạ
Thệ ước còn ghi mắt lệ nhoà
Biến cố đâu ngờ tan nát cả
Chia lìa viễn xứ chẳng tìm ra

Viễn xứ quay về chẳng nhận ra
Nghe lời thổn thức rũ bài ca
Trong lòng ái cũ còn vương Hạ
Giữa chốn người đông chỉ gọi Bà
Nghĩa khắc sâu hoài thương để dạ
Tình ghi đậm mãi đến khi già
Nhìn nhau lệ tủi tràn mi quá
Lảo đảo khung trời khó giữ ta

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến